Không còn tia sáng nào nơi đây
Thôi tràn vào căn nhà ven bờ khóc mùa mưa lỡ
Thôi lách qua những khe cửa sổ màu nâu thẫm
Bất lực - rớt chìm đáy sông.
Cơn mưa cuối mùa thực sự đã về từ chiều qua
Lập cập vài ẩm ướt
Chân trời chít chi lũ mây xám bạc
Đã trung niên và già cỗi qua một mùa
Râu mây mọc đầy lởm chởm.
Cơn mưa cuối mùa buốt tận đáy sông
Buốt tận lần dang dở cũ
Trước cơn mưa ta vẫn là sinh linh bé bỏng
Đào bới… Kiếm tìm…
Ám ảnh chờn vờn trong mấy giọt trắng ngầu.
Ta đã có mùa mưa cuối để đơn côi
Lừa phỉnh mình những đánh đổi ấm áp đắt đỏ
Lừa phỉnh mình một bản sao trôi mất dạng
Che khuôn mặt thớ lợ, tráo trơ.
Đời, được bao lần cầm giọt mưa trên tay?
Xem kìa, có cơn buồn vừa xuyên ngang.
MƯỜI NĂM SAU
Ừ thì buông tay
Bài thơ tình ta viết tặng nhau
Mười năm sau. Chưa muộn
Mười năm sau
Câu thơ còn trẻ. Tình yêu còn trẻ
Ta vẫn đôi mươi mới mẻ trong đời.
Dẫu cho thời gian qua
Dẫu gió thay màu tóc.
Ừ thì buông tay
Bài thơ tình ta chưa kịp trao
Mười năm sau. Đọc lại
Ta có còn nhau
Giữa thế gian nầy?
Đợi gì gió phai màu tóc
Đợi gì lúc không còn nhau
Đợi gì…
Mười năm sau?
GIẤC MƠ CÁNH ĐỒNG
Khi lấm chấm hạt nắng ngày lấp ló phía trời xa
Đường cày bắt đầu thảo thơm mùi lúa
Là lúc bàn tay ba nặng nề
Nặng nề hơn với giấc mơ cánh đồng ấp ủ.
Giấc mơ là có thật!
Để ngày mới khởi động từ những bàn tay.
Giấc mơ từng thao tức trái cau rơi
Từng thấp thoáng bên vàng trầu nắng trưa nóng rát
Giấc mơ hạt gạo và phù sa
Cộng sinh trên cánh đồng tuổi đời ba trăm năm lẻ
Trở trăn từng đêm
Lặp lại vô hạn lần.
Ngày mai
Mùa màng tháng Tư sẽ kể chuyện giấc mơ
Chướng thổi mùi bùn qua vạt áo ướt đầm
Mồ hôi thấm hạt thu hoạch đầu tiên
Mồ hôi uốn cong nhánh lúa chờ nảy nở.
Ngày mai
Giấc mơ là có thật
Nụ cười giòn tan rơi vỡ mặt sông
Trôi!
VĨNH THÔNG (tác giả giữ bản quyền)
_________________________________
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét