- Trang chủ
- |
- Giới thiệu
- |
- Quy ước
- |
- Tác giả
- |
- Thư ngỏ
- |
- Lá thư Bông Tràm
Tác phẩm kỷ niệm 10 năm hoạt động của Bông Tràm, có sự góp mặt của 50 tác giả với trên 100 tác phẩm. Sách dày 312 trang, khổ 13 x 19 cm, giá 100.000 đồng.
TIẾNG CƠM SÔI
Dường như là gạo Tám thơm
Hạt gạo nổi tiếng bao đời cấy hái
Và dường như lửa rơm, tre nứa
Nên khói bếp chiều ngào ngạt trắng trong sương
Tiếng cơm sôi suốt hành trình nghìn năm
Từ thời tổ tiên, ông bà, cha mẹ..
Bọt gạo trào nắp vung như thể
Tiếng trẻ con reo cười
Sao tôi cứ ngẩn ngơ mải miết trong chiều
Lắng nghe tiếng cơm sôi nhà bên ai nấu
Tưởng mẹ đang ngồi chụm lửa
Gió đông đồng thổi rách mái tranh.
Bát nước cơm
Mẹ chắt chiu dành
Cho con còn thiếu sữa
Ngọt thơm môi mỗi bữa
Xưa nhà mình nghèo đói quanh năm
Tiếng cơm sôi hay tiếng mưa rơi
Lăn tròn trên mắt mẹ
Ướt dột bếp tranh
lắt lay ngọn lửa
Mẹ thổi rát lòng giữ ấm rạ rơm…
HẸN B'LAO SƯƠNG
Người ơi! Có còn nơi B'lao sương
Chớm đông ở đây chắc dày sương khói.
Những cơn bão mọc từ biển xa
Rớt vào phố núi
Rớt vào lòng người se sắt, bâng khuâng.
Bảo Lộc những ngày mưa dầm, gió tạt, lạnh căm
Lạnh bước em về đường thưa thớt vắng.
Phố xá trầm tư
Những hàng cây mơ nắng
Tháng mười nắng ngủ tím chân mây.
Người hẹn em về B'lao sương
Ngắm đồi chè, nương dâu tẩy trần mưa núi
Ngắm thác Đambri no dòng
Ắp đầy con suối
Chảy vào tình người, tình phố yêu thương.
Bảo Lộc em về vương B'lao sương
Nào đã xa đâu mà xao xuyến nhớ
Dường như lòng luôn mắc nợ
Một vầng trăng treo thề hẹn bên người...
QUAY VỀ VỊN SỢI TAO NÔI
Men theo chín vía mụ bà
Tôi về tìm lại tiếng à ơi xưa
Lời ru chín sáng, mười trưa
Chín thương, mười nhớ mẹ đưa đẩy
tình
Ngõ đời con bước rộng thinh
Nào đâu bến nước, sân đình trao duyên
Sinh chi má lúm đồng tiền
Theo con đò chở lụy phiền riêng tôi
Vịn lần bốn sợi tao nôi
Tiếng à ơi mẹ xa rồi... thật xa
Ngõ về nắng đổ, mưa sa
Cố hương ta với bóng ta một mình
Vườn cau gió thổi xập xình
Võng nôi im tiếng… nằm thinh lặng buồn.
NGƯỜI ĐÃ QUÊN LƯU LY
Những đóa lưu ly lợt xanh, nhợt tím
nhưng không hề nhợt nhạt
vẫn trang điểm lung linh thung đồi
hoa bé nhỏ dịu dàng, kiêu sa như con gái
lúc nào cũng thỏ thẻ:
-xin đừng quên tôi!
chiều phố rừng rơi trắng sương
trên đóa Forget-me-not
ngân ngấn như những giọt nước mắt.
như lệ giai nhân.
con bướm núi, ong rừng đi qua bối rối
rụt rè, e ngại.
Anh đâu còn nhớ nơi cũ nữa
lưu ly mùa này đang nở
vẫn màu tím sắc son duyên nợ
thuở chúng mình quấn quýt hẹn thề nhau.
Tĩnh vật lưu ly
hay em tĩnh vật chiều nay?
giữa thung đồi xa vắng
vết cứa hoàng hôn đỏ bầm tia nắng
như cứa thịt da em
phòng trọ cũ bây giờ trống huơ hoác đêm
chùm Forget me not trên bàn mấy
ngày ủ dột
cơn gió núi cũng tàn nhẫn hùa theo anh
lạnh lùng thổi suốt
từng cánh lưu ly rơi,
tim em tê cóng
dường đang rơi xuống hố thẳm cô đơn..
Hồng Chinh
© Tác giả giữ bản quyền. Vui lòng ghi rõ nguồn Bông Tràm khi sử dụng lại nội dung này.
|
Thơ hay.
Trả lờiXóa