- Trang chủ
- |
- Giới thiệu
- |
- Quy ước
- |
- Tác giả
- |
- Thư ngỏ
- |
- Lá thư Bông Tràm
Tác phẩm kỷ niệm 10 năm hoạt động của Bông Tràm, có sự góp mặt của 50 tác giả với trên 100 tác phẩm. Sách dày 312 trang, khổ 13 x 19 cm, giá 100.000 đồng.
Còn đây mùa nắng xuân hồng
Ngược quầng sáng, một tà áo trắng
Sáng tinh khôi trong nắng mùa xuân
Buông thả gió qua làng vắng lặng
Giấc mơ đời, có bước gian truân
*
Những cơn gió cố tình thổi rối
Nét hoang sơ, vướng mái tóc bồng
Chút phiêu lãng, ngập ngừng, gấp vội
Gánh truân chuyên, đầu chợ cuối sông
*
Bóng nắng dội xuân thì cháy bỏng
Như mơn man một tuổi xuân hồng
Hoa và trái, đương mùa căng mọng
Gió vu vơ, gờn gợn ... sóng lòng
*
Ngược quầng sáng, cồn lên nỗi nhớ
Một mùa vui đẫm mộng mơ nhiều
Còn nguyên đó hoa tình chớm nở
Gió xuân về, khắc khoải tin yêu ...
*
Thôi nuối tiếc, đời dài xa rộng
Nắng bung biêng, gió mới trở chiều
Thẩn thờ đứng bên đường lóng ngóng
Sắc xuân hồng, một thoáng đăm chiêu
Tiếng cào ruốc đêm trên bãi Hồng Chính
Rơi tiếng vọng hồ đồ gió tốc
Thản nhiên reo trong suốt dặm
dài
Treo đắm đuối, vầng trăng cô độc
Tiếng sóng xa, đổ giọng liêu
trai
*
Bãi vắng lạnh góc gành mờ tỏ
Bóng người đi trong sóng nhấp
nhô
Tiếng cào ruốc, miết đêm méo mó
Gập gềnh bờ, khập khễnh lô xô
*
Ánh trăng vỡ trôi trên triền
sóng
Con nước rong trôi nổi phận người
Như khỏa lấp đăm chiêu tiếng vọng
Nhọc nhằn đêm thưa vắng tiếng
cười
*
Nghe buốt lạnh, gió đưa trăng lặn
Mỏi mòn đêm, mù mịt góc trời
Tiếng xuồng máy trôi xa văng vẳng
Sóng dập dờn đổ vọng đường khơi
*
Ốc ruốc đổ, vàng trăng óng ánh
Tiếng cười vui, con nước được
mùa
Choàng tay với, dường như quên
lạnh
Xoải lưng nằm, đón mặt trời
lên.
Đêm
trăng Phan Rí
Ngúc ngoác
Chạm vào đêm
Phan Rí
Sẽ sàng
Trắng cạnh
Gọt mờ trăng
Em ắp lẫm
Xuân thì mộng mị
Luống cuống
Lần đêm
Giấc nhung nhăng ...
Chiều nay trời trở lạnh
Vu vơ nhìn những ngón tay suông
Đã lâu lắm, sao vẫn còn ám ảnh
Một buổi chiều nào, trong sắc tối đã buông
Em day trở, khẽ khàng nhóng nhánh
Lời chênh vênh, từ giã nỗi buồn …
Mình đã già, nhưng chắc gì đã khôn hơn
Khi lấy cái lận
đận của mình truyền cho tuổi trẻ
Một quá khứ đau
thương như làn sương mỏng chập chờn
Dù rất cần được
lưu giữ trong ký ức và trong thực tế
Nhưng mỗi thế hệ
sẽ có một sứ mệnh cụ thể
Sẽ vụng về
trong những nghịch lý cô đơn
Lê Thanh Hùng
© Tác giả giữ bản quyền. Vui lòng ghi rõ nguồn Bông Tràm khi sử dụng lại nội dung này.
|
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét