- Trang chủ
- |
- Giới thiệu
- |
- Quy ước
- |
- Tác giả
- |
- Thư ngỏ
- |
- Lá thư Bông Tràm
Tác phẩm kỷ niệm 10 năm hoạt động của Bông Tràm, có sự góp mặt của 50 tác giả với trên 100 tác phẩm. Sách dày 312 trang, khổ 13 x 19 cm, giá 100.000 đồng.
Còn đây mùa nắng xuân hồng
Ngược quầng sáng, một tà áo trắng
Sáng tinh khôi trong nắng mùa xuân
Buông thả gió qua làng vắng lặng
Giấc mơ đời, có bước gian truân
*
Những cơn gió cố tình thổi rối
Nét hoang sơ, vướng mái tóc bồng
Chút phiêu lãng, ngập ngừng, gấp vội
Gánh truân chuyên, đầu chợ cuối sông
*
Bóng nắng dội xuân thì cháy bỏng
Như mơn man một tuổi xuân hồng
Hoa và trái, đương mùa căng mọng
Gió vu vơ, gờn gợn... sóng lòng
*
Ngược quầng sáng, cồn lên nỗi nhớ
Một mùa vui đẫm mộng mơ nhiều
Còn nguyên đó hoa tình chớm nở
Gió xuân về, khắc khoải tin yêu...
*
Thôi nuối tiếc, đời dài xa rộng
Nắng bung biêng, gió mới trở chiều
Thẩn thờ đứng bên đường lóng ngóng
Sắc xuân hồng, một thoáng đăm chiêu
Trăng rừng
Lá nghiêng chờ lộc biếc
Cho rừng thong thả đêm
Trăng hạ huyền hao khuyết
Rơi trên cỏ non mềm
Tiếng đêm rừng xào xạc
Như gọi mời trăng đi
Hương rừng trôi man mát
Dường như vướng bận gì
Em về ngang nỗi nhớ
Một mùa trăng đã xa
Giấc mơ nào chớm nở
Bên rừng trăng quê nhà
Gió vê tròn kỷ niệm
Treo trên phía cửa rừng
Trăng vô tình giấu diếm
Nỗi niềm gì rưng rưng…
Rừng đêm trăng loáng bạc
Xôn xao đường trăng đi
Mênh mông nghe gió hát
Lời mùa trăng đương thì
Ướm nhịp ngày đi
Em là chiếc lá nhỏ
Lung linh trăng đẫm sương
Khẻ khàng run trong gió
Nghiêng rơi, vương đầy vườn
*
Buông lơi điều có thể
Đắn đo giấu ngượng ngùng
Này em sao như thế
Điệu đàng bước, quay lưng...
*
Gió xoay tà áo cuộn
Mơ hoa ướm ngập tràn
Lẽ loi bờ trăng muộn
Theo chiều đưa mùa sang
*
Lặng lẽ nhịp ngày đi
Nỗi niềm nào ở lại
Treo ngang thời con gái
Một mùa trăng xuân thì
*
Em là chiếc lá nhỏ
Mơn man gió trượt qua
Vàng thu rơi đâu đó
Mơ hoài cánh rừng xa...
Chiều nay trời trở lạnh
Vu vơ nhìn những ngón tay suông
Đã lâu lắm, sao vẫn còn ám ảnh
Một buổi chiều nào, trong sắc tối đã buông
Em day trở, khẽ khàng nhóng nhánh
Lời chênh vênh, từ giã nỗi buồn…
Mình đã già, nhưng chắc gì đã khôn hơn
Khi lấy cái lận
đận của mình truyền cho tuổi trẻ
Một quá khứ đau
thương như làn sương mỏng chập chờn
Dù rất cần được
lưu giữ trong ký ức và trong thực tế
Nhưng mỗi thế hệ
sẽ có một sứ mệnh cụ thể
Sẽ vụng về
trong những nghịch lý cô đơn
Lê Thanh Hùng
© Tác giả giữ bản quyền. Vui lòng ghi rõ nguồn Bông Tràm khi sử dụng lại nội dung này.
|
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét