- Trang chủ
- |
- Giới thiệu
- |
- Quy ước
- |
- Tác giả
- |
- Thư ngỏ
- |
- Lá thư Bông Tràm
Tác phẩm kỷ niệm 10 năm hoạt động của Bông Tràm, có sự góp mặt của 50 tác giả với trên 100 tác phẩm. Sách dày 312 trang, khổ 13 x 19 cm, giá 100.000 đồng.
Có một tháng giêng này
Tháng giêng đi theo nắng ngoan hiền
Chiều vỡ vụn, vòng tay bổi hổi
Em váy mỏng đua mùa lễ hội
Sáng đường quê, trúc trắc chao nghiêng
*
Bến sông đưa ngày gió reo vui
Bờ ngực trẻ lượn cong cánh võng
Dập dờn nước mặt sông xao động
Nắng nhạt dần phai dấu trôi xuôi
*
Tháng giêng êm líu quíu theo ngày
Rơi đâu đó những điều vụng dại
Sao còn nguyên, những lời giao đãi
Bao năm rồi, không chịu đổi thay
*
Vẫn đông vui, lễ hội đầu năm
Lúng liếng trong sắc màu tươi trẻ
Lại quẩn quanh chuyện đời nặng nhẹ
Nổi trôi bên sóng nước rì rầm
*
Tháng giêng còn dấu cũ đôi co
Em lóng ngóng đường quen, khách lạ
Nắng mật quến chiều đi nghiêng ngã
Âm thầm buông, rơi một hẹn hò ...
Đưa em đi hái lộc
Chếnh choáng, đưa em hái lộc
Giao thừa bói lá, được yêu
Lăng xăng, đạp xe qua dốc
Đôi co, trả giá ít, nhiều ...
*
Đầu năm, đừng mà giận dỗi
Kẻo rông cả năm, bé này
Lặng thinh, bé ngồi, thiệt tội
Vòng quanh, mắt biếc mờ cay ...
*
Mênh mang sao trời nhấp nháy
Đèn khuya đong tiếng thở dài
Có gì đâu, mà giận lẫy
Xem kìa, đêm sắp tàn phai
*
Đắn đo, dặm đường vương vãi
Đường xa mây trắng vờn bay
May mà gió chao, níu lại
Ngượng ngùng, nồng ấm vòng tay ...
Giấc mơ hoang
Cứ day dứt, ảo phủ mờ tâm thức
Đã không dám làm những việc chưa
bao giờ làm
Thì sao có những thứ chưa từng
có, gì đâu mà ngờ vực
Lấp lững quanh co, ngồi trong
cuộc nhậu càm ràm
*
Những năm tháng đẩy đưa, sợi chỉ
đỏ cong vênh số phận
Bước truân chuyên như vờ vĩnh
cuối con đường
Chao chác sóng, vỗ góc mờ quyện
lẫn
Bến hoàng hôn, dường vỡ vụn nắng
loang hương
*
Ta đã đi qua những dòng sông
không tự chảy
Tù hãm bãi bờ, lợn cợn bóng ngày
đi
Bất chợt nhớ, giấc mơ nào trở
mình chớm dậy
Đã cuốn phăng tình trong xét nét
chi li
*
Biết là công việc, thì phải được
trả công đền đáp
Chỉ có yêu thương, là không tính
toán bao giờ
Dù còm cõi giữa bụi đời, nhưng
chưa hề nhiễm tạp
Rớt xuống vô tình, trong tiếc
ngẩn tiếc ngơ
*
Bừng nắng chiều hôm, loay hoay
quanh chiếc bóng
Đổ dài trên đường, khập khểnh
những dấu chân
Bước kiên định hồn nhiên, phải
đâu chỉ là mơ mộng
Vững chãi giữa cuộc đời, trong
muôn mặt, đa tầng ...
Lần đầu tiên từ giã một tình yêu
Khi chúng ta đã suy nghĩ nghịch
chiều
Em bình thản trong đêm, trời trở
gió
Một vệt sương giăng, con phố dài
mờ tỏ
Rất nhẹ nhàng, em nói lâng lâng
“Cái em cần, anh không có, cái
anh có thì em không cần” …
Có phải hận thù làm cho đời người ta ngắn lại
Trong góc khuất tâm hồn điều gì
âm ỉ mãi
Đã tự ti, thì thường là người hay
ghen tị
Cười trên nỗi đau của người khác,
bằng những hàm ngôn hoa mỹ
Không buông bỏ thì sống tốt đẹp
làm sao?
Đâu mất rồi, đời hồn nhiên như
một thuở nào …
Lê Thanh Hùng
© Tác giả giữ bản quyền. Vui lòng ghi rõ nguồn Bông Tràm khi sử dụng lại nội dung này.
|
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét