Em
đem mùa thu xuống phố
Trong
màu nắng óng như tơ
Hoa
vàng xanh trên cỏ biếc
Đời
vui xuống thật tình cờ.
Mỗi
mùa em thay áo mới
Anh
tìm lạc giữa đám đông
Theo
người loanh quanh khắp chốn
Nên
tình ngược gió long đong.
Mùa
thu hương bay trong gió
Môi
hồng thơm cánh lưu ly
Về
ngang nhà thờ thuở nọ
Chuông
mơ còn dắm tình si.
Em
đem mùa thu xuống phố
Lá
bàng rụng đỏ bước chân
Em
ơi bao mùa thay áo
Nên
tình còn mãi bâng khuâng.
Em
đi trong làn mưa mỏng
Mắt
buồn ngơ ngác chim sâu
Anh
xin mùa thu ở lại
Cho
tình xanh mãi ngàn sau.
SÔNG DÀI
Ngày
về nhìn nắng rớt vai
Bờ
xa dốc cạn tóc mai còn dài
Một
mùa trăng vỡ chia hai
Nước
xuôi bèo dạt đợi ai một mình.
Em
xưa một đóa hồng xinh
Thả
thơ theo gió thả tình theo sông
Nên
đời như lá mênh mông
Lẻ loi trôi mãi nhánh rong lạc loài.
Ngày
về áo lụa vàng phai
Tóc
xưa đã nhạt mưa mai nắng chiều
Chân
cầu bóng ngã quạnh hiu
Đôi
bờ sóng cuộn cánh diều long đong
Nhìn
theo cánh nhạn se lòng
Tiếng
chim lẻ bạn thinh không giữa trời
Ngược
dòng cá lội mù khơi
Sông
dài biển rộng đâu người trăm năm.
VƯỜN CŨ
Bước
ai qua vườn cũ
Sao
ngập ngừng dấu chân
Có
phải trời thu trước
Nắng
rớt vàng trước sân?
Lung
linh từng lá biếc
Xanh
thẳm màu mắt xưa
Còn
ai ngồi nhặt bóng
Giữa
bốn bề mưa thưa.
Tay
anh thành bóng lá
Che
mát khoảng trời em
Xôn
xao từng viên đá
Ngọt
ngào trong hương đêm.
Tình
em như hồn hoa
Ủ
mềm ngàn lau cỏ
Một
thời đâu rất xa
Vẫn
còn thơm hơi thở.
Thì
thôi đàn sáo nhỏ
Bay
về phương trời nào
Cách
hai phương trời nhớ
Cả
một đời bể dâu.
NGUYỄN AN BÌNH
__________________
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét