MÙA SAU
Dòng sông đó đưa người
đi xa mãi
Lời cuối cùng chưa kịp nói đã chia ly
Ngã ba đường khởi đầu bao lối rẽ
Tìm lại bến bờ phượng cát đã mông mênh
Chiều mưa hoa - xác thân ai gầy guộc
Thả trong chiều lặng lẽ - chông chênh
Tiếng chuông ngân vọng cõi người âm cảnh
Hạc buồn lẻ bạn phía cuồng phong
Người về đâu trong chiều mưa tháng sáu
Cánh phượng hồng tơi tả thắm dòng châu
Bút mực ghi lệ hoen nhàu trang sách
Nốt nhạc buồn ai gảy khúc buồn đau
Tháng sáu mưa bay hay lệ tình viễn xứ
Gót ai về trả nợ một đêm thu
Không ai hay đà nợ hết kiếp người
Khi nhắm mắt mới hay người tình phụ
Người về đâu cả rừng hoa bạc mệnh
Phủ phục quanh người mầm dĩ vãng gọi mùa sau
Tiếng mưa thâu
Người hẹn nhau chao chát cõi tương hồng
RẢI CỌNG TÀN PHAI
Em ạ tiếc chi một tiếng chào
Ngày mai trong nắng gió hanh hao
Em về phương ấy trời xanh biếc
Rải cọng tàn phai phủi hững hờ
Em ạ cõi đời là kiếp nợ
Thế nhân đã rải hóa vàng thơ
Không lẽ ngày mai là vô tận
Em về quăng hết những chiều mơ
Em ạ trần gian là bạc bẽo
Tình yêu đâu chỉ mãi trong veo
Lạ gì câu nói ngày hôm đó
Nguyệt còn có lúc nửa trời treo
Em ạ có nhiều khi trở gió
Nẻo nào rồi cũng gội bơ vơ
Em về xếp lại màu mực cũ
Hoa cười hoa đỏ rạng trang thơ
Em ạ tiếc chi một tiếng chào
Mai về trong nắng gió lao xao
Hôm nay rồi sẽ là cổ tích
Đường mây em ạ - các vì sao!
ĐÔI DÒNG
Gởi người vô tận gió
sương
Gởi tri kỷ ấy đôi dòng uyên nhi
Ta nghe tiếng gọi nhã kỳ
Đôi bờ hiu hắt nguyệt ly đông đào
Ta hình ngộ giấc mơ
bao
Hương đêm sao rụng phía nào lẻ loi
Cùng nhau hoang dấu mực soi
Cùng nhau chạm bút vẽ đồi nguyên khai
DUNG THỊ VÂN
_________________
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét