ÁO MỚI
Mùa xuân – em chải tóc
Môi ngọt thơm hồng đào
Tôi nhìn sao mới mọc
Mơ – một ngày có nhau.
Ngày em – trăng mười sáu
Mắt xanh màu ngây thơ.
Tình trổ ngồng hoa cải
Vàng bến sông đợi chờ.
Xuân hồng đi qua ngõ
Áo mới – mẹ may cho
Tóc cài bông hoa đỏ
Có vì
tôi – hẹn hò?
Một ngày mưa bong bóng
Áo mới – người qua sông
Triền lau đầy gió lộng
Trắng bãi bờ mênh mông.
Tình hóa thành mưa lũ
Đi qua mùa bão dông
Chim báo lời mộng dữ
Nhánh
sông đã ngược dòng.
Tôi
về ngang bến cũ
Sóng
xô bủa đầu gành
Nhớ
mùa trăng thiếu nữ
Áo
mới – thời xuân xanh.
XUỐNG PHỐ
Em
hẹn cùng nhau – mình xuống phố
Thương
quá tay em – từng ngón ngoan
Để
yên em nhé – cho anh dỗ
Xanh
mởn trên cành – bao lá xoan.
Đường
dài phía trước – quen mà lạ
Em
nói – ngày xưa mình qua đây
Ô
hay hoa cỏ - thay áo mới
Nên
ngất ngây lòng – anh đã say.
Anh
sợ tình xuân không trở lại
Sợ
từng sợi tóc rớt trên vai
Người
đi hái lộc mùa xuân trước
Sợ
sắc má hồng cũng nhạt phai.
Ước
gì giao thừa bên bếp lửa
Tí
tách reo vui – thuở học trò
Để
mai thức giấc ngoài song cửa
Nghe
vành khuyên hót – ngọt bài thơ.
Ước
gì tà áo thiên thanh cũ
Cùng
mảnh trời xanh– hoa bướm bay
Giữ
mãi tơ trời – màu nắng biếc
Trong
từng ánh mắt – nụ tình say.
Anh
xin làm cánh chim báo bão
Bay
giữa ngàn dông – đón mặt trời
Em
cùng anh níu xuân xanh lại
Xuống
phố như xưa – rộn tiếng cười.
HƯƠNG QUỲNH
Đem
hương đời tinh khiết
Đi
qua cõi đá vàng
Giấu
tiếng cười khúc khích
Dâng
hiến tình trăm năm.
Cánh
mềm như lụa bạch
Yêu
trên từng ngón tay
Thu
mình trong búp nỏn
Đóa
quỳnh nở - hương bay.
Chút
thời gian ngừng đọng
Giao
thừa vừa qua đây
Lòng tràn đầy tiếng sóng
Ướp lòng – men rượu say.
Mong manh lời gió kể
Khúc đàn cầm năm xưa
Bay qua đời rất nhẹ
Chút nắng và chút mưa.
Ướp sen
mùa hương cốm
Xao xuyến từng phút giây
Những cánh quỳnh vừa chớm.
Môi người - thơm ngất ngây
Qua đi thời son trẻ
Tình
xuân mãi không già
Dẫu
thời gian khép lại
Hương
quỳnh vẫn kiêu sa.
23/11/2018
BAY THEO DẤU BỒ CÔNG ANH
Bay
đi vào cõi vô cùng
Bồ
công anh trắng - nghìn trùng mỏng manh
Ngày
xuân chín đỏ trên cành
Chim
quyên xuống đất - chưa đành vội xa.
Lên
đồi xuống núi tìm hoa
Cánh
phong du lạc - thịt da còn nồng
U
hoài ngọn sóng mênh mông
Tình
xuân qua giấc mơ hồng còn thơm.
Bay
cùng hạc nội chim ngàn
Mùa
xuân phơi áo lụa vàng đợi ai
Hạt
mưa phùn - phớt hiên ngoài
Người
theo cánh bướm lạc bay phương nào.
Lên
ngàn xuống thác tìm nhau
Gừng
thôi muối mặn – ngải đau vết trầm
Người
từ rũ áo trăm năm
Đâu
hay phương phấn đã tàn xuân xanh.
Bay
về đâu – Bồ Công Anh
Tơ
trời ai dệt mong manh sợi tình
Đêm
chờ thắp gọi bình minh
Hàng
cây se lạnh – trốn tình phù hư.
Tình
lăn theo cánh phong du
Lăn
mòn dốc sáng – lăn mù sương mai
Tầm
xuân thuở ấy đã phai
Tôi
về chợt ngẩn ngơ hoài - áo em.
Nguyễn
An Bình
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét