Người ngày xưa
đâu
Nhờ
người chỉ lối hương trầm
Xưa
đêm trăng hẹn âm thầm chờ ta
Lối
mòn tình cũ nhạt nhòa
Chỉ
cần một lối vượt qua ngày buồn
Nhờ
người đếm hạt mưa tuôn
Xưa
rơi lộng gió quay cuồng với nhau
Mưa
rơi, tình cũ lao xao
Chỉ
cần một hạt thương nhau lặng thầm
Người
ơi, lạc lối ngã năm
Nơi
xưa hôn nụ hương trầm môi say
Phố
khuya hơi thở đong đầy
Chút
tình đọng lại từ ngày chia xa
Đêm
mưa rơi động hiên nhà
Nằm
nghe cứ ngỡ người xa tìm về
Nghe
chừng rớt lại cơn mê
Lời
thề vang vọng bốn bề hư không
Giã
từ ngày tháng phiêu bồng
Quẩn
quanh tìm lại ấm vòng tay xưa
Hụt
hơi ngồi dưới hiên mưa
Rì
rào cứ ngỡ người vừa về đây
Ta
về đứng giữa đổi thay
Hỏi
thăm phố mới người ngày xưa đâu ?
Thương nhớ xám
màu mây
Góc
sân trường
Một
chiều tháng bảy
Gió
đùa
chim
sâu ủ rủ
và
mưa nhẹ đẫm vai gầy
Ta
co ro
chờ
em như bao lần đã vậy
Em
rẽ hướng nào trên lối cũ
Để
chiều lên thương nhớ xám màu mây…
Tìm
em cuối lối cũ này
Chỉ
còn cánh phượng bay bay tím chiều
Hạt
mưa rơi lạc dấu yêu
Ngược
về lối cũ liêu xiêu bóng mình.
Hàng
phượng nặng trĩu lặng thinh
Hè
vừa trở lại
mà
tình…
rêu
phong…
Chủ nhật cà phê
quán cũ
Chủ
nhật nào cũng vậy thôi
Vẫn
nơi quán cũ vẫn ngồi chỗ quen
Nhạc
buồn rớt lạc loanh quanh
Cà
phê rơi chậm chừng dành đợi nhau
Người
đi bỏ lại tình đầu
Mưa
lên quán cũ rót sầu đậm thêm
Người
đi để lại tình câm
Mưa
lên quán cũ lặng thầm ngóng trông
Chủ
nhật nào cũng trống không
Cà
phê quán cũ đắng nồng nỗi đau
Người
đi sót lại lời chào
Bay
lên đồi nhớ dội vào tim ta
Gói
buồn trong nỗi xót xa
Nhấp
cà phê đắng trôi qua cạn ngày
Chỗ
ngồi lành lạnh, mưa bay
Đọng
từng nốt nhạc lấp đầy hồn côi.
Vướng một giọt thương
Tìm
em nơi phố đông vui
Mà
sao bắt gặp buồn hiu bóng mình
Gặp
em mời chén rượu tình
Mà
sao say giữa nhân sinh vô thường
Theo
em đêm tỏa ngát hương
Mà
sao vướng một giọt thương suốt đời.
Thanh Tâm
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét