Tác phẩm kỷ niệm 10 năm hoạt động của Bông Tràm, có sự góp mặt của 50 tác giả với trên 100 tác phẩm. Sách dày
312 trang, khổ 13x19 cm, giá 100.000 đ. Mời quý bạn đọc ủng hộ!
NỖI BUỒN LẤP LÁNH
Nhặt bóng mình trên cành xuân úa
Vạt nắng đầu ngày tội nghiệp
Cố hong khô cơn mưa ban sáng
Sửa soạn lại lược gương
Bước thanh xuân vồi vội
Đi tìm giấc mơ chấp chới bay...
*
Đi qua ngày nâu xám
Mùa tự dỗ mình bằng khúc hát mơ xanh
Mặc loài gió không nguôi cơn nức nở
Làm rơi vỡ một làn hương
*
Cánh bướm nhỏ không thể níu giữ bước chân xuân xa dần
Những bông hoa lụi tàn trong chiếc bình gốm cũ
Ô cửa im lìm từ chối một ban mai
Chiếc đồng hồ thong thả nhịp sau cùng
*
Ngày đầy gió
Giấc mơ vỗ cánh bay giữa mùa hư thực
Thả xuống nỗi buồn lấp lánh
Trong thế giới riêng mình
Sau cánh cửa tự an yên...
QUÁN NIỆM
Lẫn trong tiếng suối reo
Nghe mềm lời đá cuội
Lẫn trong vườn cỏ dại
Hạt vô ưu chín mùi
*
Vạt nắng trong kẽ lá
Thắp những lời ban mai
Câu kinh rơi hờ hững
Mê ngộ giấc mộng dài
*
Hít vào ngưng loạn động
Thở ra dừng lăng xăng
Soi lên từng niệm tưởng
Tan đâu rồi tham sân...
BÂNG KHUÂNG LỐI VỀ
Hò ơ... cây lúa trổ bông
Câu ca ngọt lịm đẹp lòng quê ơi
Mênh mang sông nước đầy vơi
Bờ dâu bãi mía đã vời vợi xanh
*
Bếp chiều sợi khói quẩn quanh
Cánh diều tuổi dại chòng chành giấc mơ
Tìm đâu thuyền giấy ngày thơ
Gọi cơn mưa cũ vô bờ yêu thương
*
Mẹ còn gánh gió đội sương
Dãi dầu năm tháng dọc đường nắng chan
Thị thành bao nỗi ngổn ngang
Quê hương máu thịt đa mang vào lòng
*
Hò ơ... cây lúa trổ đòng
Vườn sau bụi ớt còn không chim chuyền
Lối về giọt nắng rơi xiên
Bâng khuâng chân bước giữa triền cỏ may...
MƯA GẦN SÁNG
Trăng sao đi mất hút rồi...
Cơn mưa gần sáng
đơn côi
giữa trời
*
Phố phường im lặng chơi vơi
Đèn vàng
hứng giọt mưa rơi
ướt nhòa
*
Cụ già vé số co ro
Mái hiên nép vội
tràng ho
thay lời
*
Bao giờ ngừng giọt mưa ơi...?
Người trong chăn ấm
thương người
mưu sinh
*
Vội vàng mở một bình minh
Mưa gần sáng
có thình lình
ngừng rơi...?!
MƯA NGOÀI KIA...
Phố trầm ngâm xa lắc dáng xưa quen
Ngược lối cũ tìm chút vương hoài niệm
Mưa ngoài kia chắc là buồn lắm
Ướt lên chiều ướt cả lòng đêm
*
Xin đừng hát trong chiều mưa buồn bã
Câu thơ đa tình dắt nỗi nhớ đi rong
Có thể nào bước chân ai về lại
Hay ngậm ngùi thương nhớ với hoài mong
*
Khung cửa khép mà lòng ai chực khóc
Mưa ngoài kia lầm lũi giọt sầu
Giả vờ quên một bóng hình rất nhớ
Lạc nụ cười xưa cũ về đâu...
*
Lòng phố hẹp ta tìm hoài chẳng gặp
Màu mắt xưa đau đáu ánh nhìn
Thì thôi xin nép vào ngực đá
Trái tim yếu mềm thêm lần nữa cả tin...
Tịnh Bình
© Tác giả giữ bản quyền. Vui lòng ghi rõ nguồn Bông Tràm sử dụng lại nội dung này.
|
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét