- Trang chủ
- |
- Giới thiệu
- |
- Quy ước
- |
- Tác giả
- |
- Thư ngỏ
- |
- Lá thư Bông Tràm
Tác phẩm kỷ niệm 10 năm hoạt động của Bông Tràm, có sự góp mặt của 50 tác giả với trên 100 tác phẩm. Sách dày 312 trang, khổ 13 x 19 cm, giá 100.000 đồng.
MỘT LẦN NHAU QUA MÙA
Nắng qua thềm mắt cỏ biếc long lanh
Tiếng vọng bài ca dao từ miền
nhớ
Em rung tay hái mùa về bỡ ngỡ
Ngõ hồn ai chơi vơi tiếc nuối lá
xanh
Lời trần tình cuốn lại những riêng
mang
Em ru giấc bình yên trong hương cỏ
Mai dẫu xa mơ hoài lời chưa dám ngỏ
Chốn vô cùng ơn nhau một mùa sang
Lá vẫn rụng như muốn vàng mùa cũ
Tóc thôi xanh như muốn cả màu
sương
Ta pha trộn nỗi buồn trong lời khóc
Khóc trăm năm khóc một cuộc vô
thường
Mùa gọi nhau một cái tên thầm
lặng
Lạc nhau chưa em mà tình đã vô biên
Trái mộng chín giữa một đời hương
cỏ
Phải lòng nhau như tìm giữa cô miên.
XÔN XAO EM VÀ TÔI ƠI
Xôn xao em! khi mùa thương trở lại
Một níu tay ngoan nghe lạ vành môi
Mắt chưa khép nghiêng nhìn xa ngái
Bỏ mặc trầm luân tình thắm lên ngôi
Xôn xao em! Lạ thường đêm cạn chén
Giấu hương men say gọi cánh thiên di
Ngày đã xưa... bao ngậm ngùi dồn nén
Vội vã một cầm tay khúc từ ly
Xôn xao em! cuối chiều rơi giọt nắng
Góc phố quen mường tượng bóng em về
Lòng đã nhớ trong tiếng buồn trầm lắng
Tóc gió bay như cuốn cả cơn mê
Xôn xao em! mênh mông hồn biển nhớ
Thuở yêu người vang khúc hát chờ nhau
Lòng đã nhủ gối đêm từng giấc ngủ
Hương thầm tan trong lời hẹn cỏ lau.
THÌ THẦM HƯƠNG CỎ
Hương cỏ gọi mùa xanh lá
Cho đi nỗi nhớ hanh hao
Bàng hoàng lời yêu sỏi đá
Tình thơ em chút lao xao
Hương cỏ gọi mùa thu tới
Vàng hoa từ độ bên nhau
Ban sơ từng đêm rất mới
Ta về ngủ với ngàn lau
Hương cỏ thầm thì với gió
Một ngày yêu tới trăm năm
Lạ thường mùa yêu bày tỏ
Em ơi trăng đã độ rằm
Hương cỏ bay qua miền nhớ
Ngang đời thiếu phụ ăn năn
Rong rêu phiến buồn vô cớ
Em về xếp lại chiếu chăn.
NGƯỜI TÔI YÊU
Người tôi yêu
Không có chiếc đòn gánh trên vai
Vẫn nặng quằn mềm lưng cong theo chiều thân
phận
Đánh cược với đa đoan
Em khiêng nỗi nhọc nhằn theo từng con dốc
Gánh cực về miền non cao
Lặng thinh...
đắng đót cùng nợ áo cơm
Bụi đời mấy mươi năm trải cùng con chữ
Mấy miệng ăn thấp thỏm những buổi chiều
Người tôi yêu không lội ruộng sâu
Áo vẫn thấm mồ hôi hai sương một nắng
Như kiếp thân cò bãi vắng
Lặn lội sớm tối đi về nâng nghiêng khói bếp
chiều hoang
Tiếng cười con trẻ ấm cùng nhau
Một bữa cơm mắm muối vẫn no lòng quên ngày khổ
nạn
Người tôi yêu có khi bên triền dốc
Một giấc mơ trong đêm
Nhớ vội những ngày xưa
Mềm lòng với khúc ca từ những điều chưa nói
Từ cuộc chia xa mùa hạ đỏ quê hương
Mịt mù xa xăm ngót nghét mấy mươi năm biền
biệt
Tha phương cầu thực
Người tôi yêu giữa một ngút ngàn
Vẫn còn một dòng sông trong mắt
Thoáng hiện một bờ xanh qua dâu bể
Ruột rà tôi đó... mặn lạt một thời xa
Như còn đó trong tôi
Vẫn đằm thắm một người.
Hoàng Chẩm
© Tác giả giữ bản quyền. Vui lòng ghi rõ nguồn Bông Tràm khi sử dụng lại nội dung này.
|
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét