- Trang chủ
- |
- Giới thiệu
- |
- Quy ước
- |
- Tác giả
- |
- Thư ngỏ
- |
- Lá thư Bông Tràm
Tác phẩm kỷ niệm 10 năm hoạt động của Bông Tràm, có sự góp mặt của 50 tác giả với trên 100 tác phẩm. Sách dày 312 trang, khổ 13 x 19 cm, giá 100.000 đồng.
NĂM CANH
Nhớ ngày... em ở bên anh
Nhớ đêm... hai đứa năm canh
tự tình...
Bên nhau... chung một bóng
hình
Gương soi chung ảnh... Ta
mình chung đôi
Tình thơ khẽ chạm bờ môi
Vòng tay khờ dại... bồi hồi,
thiết tha
Xuân thì hương thoảng gần xa
Nụ cười ngọt lịm... Như là nụ
hôn
Tóc thề đen mượt dài suôn
Đôi tay quấn quít đan luồn
thịt da
Bờ vai trắng nuốt nõn nà
Dáng thơ, da phấn, mặt hoa
tươi màu
Đen tròn đôi mắt Bồ Câu
Má hồng môi thắm... nghiêng
đầu làm duyên
Áo tà trắng xóa trinh nguyên
Tặng anh nửa lúm đồng tiền
làm tin
Nắng rơi trên áo vô tình
Nghiêng nghiêng bầu ngực non
trinh son màu
Tôi - Em... Hòa lẫn vào nhau
“Thương nhau cởi áo... qua cầu gió bay...”
Giọt mưa trên ngọn Cỏ May
Giọt tình đọng lại... Gió lay
nụ hồng...
Hẹn thề son sắt mặn nồng
Sao dời, vật đổi vẫn không
nhạt màu...
*
Đắm say duyên mới tình đầu
Nào ai biết được mai sau...
đôi đường
Tàn đêm... Tàn mộng khói
sương
Còn đâu huyền thoại con đường
tình duyên
Vầng trăng khuyết nửa con
thuyền
Cho tôi gửi trọn lời nguyền
sang sông
Bây giờ... Tình có như không
Sao lòng cứ mãi ngóng trông
làm gì?
Nào ai biết trước phân ly
Đã yêu thì có tiếc chi giữ
gìn
Cho em... Cho trọn niềm tin
Sao em trả lại... muôn nghìn
thương đau
Ngày mong, tháng nhớ xa nhau
Từ trong sâu thẳm nát nhàu
héo hon
Trăm năm nước chảy đá mòn
Tình còn luyến nhớ... là còn tơ vương...
NGỌT HƯƠNG
Em qua đường nắng ngọt hương
Hàng Cây Gạo vẫn ven đường
xôn xao
Thương em da trắng, má đào
Làn môi, sóng mắt gửi trao dỗ
dành
Áo tà trắng xóa mỏng manh
Nghiêng nghiêng nón lá...
thanh thanh dáng hiền
Nắng qua bóng lá xiên xiên
Gió đùa sợi tóc bay nghiêng
môi cười
Đỏ hồng đôi má hổ ngươi
Dịu dàng lời nói, nụ cười Giai Nhân
Bên em hơi thở rất gần
Mùi hương con gái lâng lâng
bềnh bồng
Ru em... Lòng ấp vào lòng...
Võng đưa chao mãi... hương
nồng Phù Dung
Đôi tim hòa một nhịp chung
Hoa - Thiên - Đường nở trên vùng băng trinh...
*
Tóc em buông xõa gợi tình
Tặng tôi sợi tóc... đinh ninh
lời thề
Dẫu đi muôn dặm sơn khê
Vấn vương sợi tóc... tìm về
thăm nhau
Hoa trôi... Nước chảy về đâu?
Bên sông sóng vỗ chân cầu
buồn tênh
Cầu quê lắt lẻo chông chênh
Một bên nhung nhớ... Một bên
bồi hồi
Hai người chung một trăng soi
Cô đơn bên ấy... lẻ loi bên
này
Tình ta... là sợi khói bay
Lắt lay theo gió Heo May cuối
mùa
Tình ta... mưa dội, gió đùa
Để Lầu Hoàng Hạc... bốn mùa
hoàng hôn
Tình ta... bới đất đem chôn
Biết đâu đất có tâm hồn...
buồn chung?
MẸ QUÊ
1 - 2
1.
Nhớ Quê… nhớ nhất bóng hình
Dòng sông – Bến nước – Mái
đình – Cây đa
Người còn mê mãi phương xa
Quê hương giờ cũng chỉ là…
“Quê xưa”…
Nắng xuyên qua lá cây dừa
Chênh chao bóng Mẹ, sớm trưa
đi về
Quần nâu, áo vải, nón mê
Chợ tàn, mua gói kẹo quê làm
quà
(Con giờ lưu lạc phương xa
Vẫn còn vị ngọt, đậm đà hương
yêu…)
Vui vui tiếng vịt kêu chiều
Được mùa sân trước mọc nhiều
đụn rơm
Óng vàng hạt lúa thảo thơm
Mồ hôi lắng đọng bát cơm ngọt
đường
Gió hòa, mưa thuận… Trời
thương
Ngát thơm hương lúa bên đường
dịu êm…
Chiếu mê trải giữa sân thềm
Một nồi khoai luộc, khói lên
nồng nàn
Bà ngồi kể chuyện khàn khàn
Truyện xưa, tích cổ… thế gian, dị thường…
2.
Đêm đêm, nằm nhớ Quê hương
Xót xa cho Kẻ Sông Tương
ngược dòng
Một đời luân lạc, long đong
Một đời phiêu bạt, lưu vong
dãi dầu
Xưa rồi: “Người ạ…. còn đâu?”
Tàn đêm khói thuốc bay màu
mông lung
Cung Mi Thứ… Phím đàn chùng
Nốt Si buồn thảm lạnh lùng
trong tim
Lời ca đứt đoạn im lìm
Tứ thơ rơi vãi lặng chìm giấc
mơ
Nhà xưa… Ai đợi, ai chờ
Chiều mưa nỗi nhớ ướt mờ… vỡ
tan
Còn đâu ô cửa Dạ Lan?
Cánh hoa Tuy Líp rã tàn trống
trơn
Tàn đêm… giấc ngủ cô đơn
Tiếng gà xứ lạ dài hơn Quê
mình
Bây giờ cuối cuộc hành trình
Bước ra từ cõi say tình rong
chơi
Bây giờ đã cuối cuộc đời
Nghe câu “Gần đất… xa Trời”
mà đau…
Nha Trang, tháng 11. 2022
Lê Kim Thượng
© Tác giả giữ bản quyền. Vui lòng ghi rõ nguồn Bông Tràm khi sử dụng lại nội dung này.
|
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét