- Trang chủ
- |
- Giới thiệu
- |
- Quy ước
- |
- Tác giả
- |
- Thư ngỏ
- |
- Lá thư Bông Tràm
Tác phẩm kỷ niệm 10 năm hoạt động của Bông Tràm, có sự góp mặt của 50 tác giả với trên 100 tác phẩm. Sách dày 312 trang, khổ 13 x 19 cm, giá 100.000 đồng.
Phơi lụa
Từ dạo mai vàng úa góc sân
Đong đưa một thoáng gió tần ngần
Em đợi màu lên trên áo mỏng
Ươm hồng lụa mới trãi đầy sân
*
Khép chặt bờ cong, tuổi đắn đo
Đánh rơi đâu? lời mẹ dặn dò
Chúng bạn nhấp nha bên ngõ vắng
Đang thầm thì, chuyện nhỏ, chuyện to
*
Nắng đã lên mùa, xanh sắc xuân
Lén ra đầu ngõ, đến dăm lần
Chồi non lộc biếc sân hàng xóm
Ngượng ngùng chi, mà đứng phân vân?
*
Ngẩn ngơ cầm tà áo trong tay
Gió cuốn bay qua, rối bóng ngày
Ừ nhỉ, xuân này em mười tám
Bờ môi, sóng mắt bắt đầu cay ...
*
Trắng như lụa mới, nắng vờn qua
Bẫng quyện hồn nhiên, gói thật thà
Phơn phớt xuân hồng lên đôi má
Ước mơ gì, mà đăm đắm xa ...
Xuân
về trên rẫy xa
Đêm tàn, sương tan loang quanh làng
Bến sông lạnh, người đi thưa vắng
Dòng nước trôi đôi bờ phẳng lặng
Dập dờn, một lát cắt thời gian
*
Lá đầu cành đọng sương long lanh
Tươi trong như mắt người năm đó
Đăm đắm nhìn bóng ai qua ngõ
Đẫm mộng chiều xuân biếc ngày xanh
*
Vẫn còn nguyên dáng nhỏ tươi xinh
Trong sương sớm trên đường qua rẫy
Mái tóc mượt, khăn choàng che đậy
Quang gánh nặng đường xa, một mình
*
Rẫy cuối mùa, thưa thớt người đi
Tiếng con chích chòe chào nắng mới
Hương hoa dại ven đường như đợi
Cánh bướm rung, gợn nét xuân thì
*
Chợt bừng lên nắng ấm trời xa
Rẫy gần bên, đang có người lạ
Len lén nhìn, hình như quen quá
Sáng lung linh, nắng chảy mượt mà ...
Trăng thượng huyền
Lướt khướt trăng
Trắng bờ
Bãi vắng
Khẽ khàng run
Sóng vỡ chiều hôm
Mơn man gió
Võng tình
Thầm lặng
Nuối tiếc đêm
Góc cạnh
Dập dồn
Có
một chiều tháng chạp
Về thăm nơi ấy nghe em
Nghe xuân rạo rực, bên thềm trăng lên
Lối xưa tuổi nhỏ êm đềm
Anh qua lối ấy ngọt mềm ngày xuân
Trời xanh, tháng chạp trong ngần
Tràn hương cốm mới bên sân láng giềng
Quê hương trăm nỗi niềm riêng
Sao em lo hão lo huyền làm chi
Chuyện ngày mai, vướng bận gì
Mà em xét nét chi li nẻo về
Tiếc là anh, quá ngô nghê
Không năn nỉ, cứ vụng về thao lao…
12/88
Không
đề 1
Buông thả
Đêm
Chạm khẽ nỗi đau
Trong sâu thẳm
Bóng mờ
Tránh trớ
Nghe vụn vỡ
Tình không duyên nợ
Gió lất lay
Tóc trắng rũ nhàu
Bên
khu du lịch Lê Hồng Phong
Ngồi một mình trên dốc cát, hoàng hôn
Ngắm áng mây cuối trời trôi bảng lảng
Cánh cò trắng hững hờ bay kiêu mạn
Ngang qua Bàu trong, sóng biếc đổ dồn
*
Cơn bấc trở chiều, rối tóc bay hoang
Bên cuống gió, cát bay dài như khói
Vọng tiếng âm âm như ai mời gọi
Cứ đẩy đưa trong nắng quái hanh giòn
*
Khách lạ đường xa, trong vắt tiếng cười
Ngúng nguẩy ngồi đong đưa, xe trượt cát
Chạy dọc chạy ngang, mênh mông hoang mạc
Lấp lóa mặt Bàu, chảy nắng vàng tươi
*
Hun hút đường xa chợt thấy bỗng dưng
Nhớ trảng cát, gò Mai Dương chín đỏ
Bước thấp, bước cao liêu xiêu trong gió
Nghiêng ngã chiều, buốt lạnh phía sau lưng
*
Ngập ngừng chiều, khu du lịch trẻ trung
Loang loáng nắng vỡ hoang sơ ma mị
Những ngày gian khổ còn trong dấu chỉ
Mảnh đất Khu Lê, trong suốt vô cùng ...
Lê Thanh Hùng
© Tác giả giữ bản quyền. Vui lòng ghi rõ nguồn Bông Tràm khi sử dụng lại nội dung này.
|
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét