- Trang chủ
- |
- Giới thiệu
- |
- Quy ước
- |
- Tác giả
- |
- Thư ngỏ
- |
- Lá thư Bông Tràm
Tác phẩm kỷ niệm 10 năm hoạt động của Bông Tràm, có sự góp mặt của 50 tác giả với trên 100 tác phẩm. Sách dày 312 trang, khổ 13 x 19 cm, giá 100.000 đồng.
Mắt thời gian
Ta nhìn sâu vào mắt của nhau
Thấy đọng lại, một đời trai trẻ
Chút gì đó gượng rung nhè nhẹ
Giật mình nghe, mình tuổi đã nhàu
*
Chuyện cũ bao năm rồi, ngủ yên
Bất chợt xoay trở mình tím biếc
Năm tháng như chưa hề cách biệt
Nhịp thời gian mở toạc bung biêng
*
Chuyện xưa – xin đừng nhắc chuyện
buồn
Để tươi trẻ sắc màu đằm thắm
Dẫu biết đã mắt mờ chân chậm
Gió đâu còn thổi mái tóc bồng...
*
Lặng im trôi, một thoáng mầu mè
Bóng nắng vỡ, lay cây nghiêng lá
Dáng thân quen, ẩn mờ dấu lạ
Tiếng gió rung đâu đó, êm nghe
*
Vẫn dung dăng, liếc mắt quay
ngang
Tròn vạnh tiếng cười trong gió
lộng
Dường như một ngày xưa hắt bóng
Đổ bên đường, một chấm thời gian
...
Đưa
em về Long Sơn
Nghe bổi hổi, cuộc rượu tàn
Đưa em cuối bãi, đầu làng Long Sơn
Nghiêng chênh chếch núi mây vờn
Mới hay em, dễ dỗi hờn người say
Chiều buông, sắp cạn bóng ngày
Đánh rơi nắng quái, đong đầy mắt anh
Vầng trăng bên góc phố
Bên góc phố
Ánh trăng vàng
E ấp
Như muốn cạnh tranh
Với ngọn đèn đường
Dòng người
Xe đi
Ồn ào tấp nập
Có một người
Đứng đợi
Ngước nhìn trăng
Bên bến đò xưa
Chậm chiều xa, loay hoay chuyện
áo cơm
Nghe văng vẳng tiếng đò xa bến
nước
Bao khát vọng, loanh hoanh đời
trầy xước
Cây ổi cuối vườn lẩn khuất hương
thơm
*
Luẩn quẩn bên đường cũng một mùi
hương
Mỏi mắt đi tìm, một thời trai trẻ
Trong suốt tháng năm, ưu tư giằng
xé
Trắc trở ầm thầm, định kiến lệch
phương
*
Cũng bến đò này của một ngày xưa
Câu vọng cổ không còn ai hát nữa
Trong cuộc nhậu đã trôi bờ nhừa
nhựa
Ly rượu xây chừng, lần lựa đẩy
đưa
*
Tiếng hát liêu xiêu, rượu cạn hết
rồi
Câu chuyện cũ, ba bốn người giành
kể
Bao giá trị, tháng năm thành ước
lệ
Không biết ai còn cất giữ giùm
tôi
*
Một vệt hương xưa trong nắng cũ
càng
Vô tư gió cuốn theo chiều mở đóng
Thao lao chuyện, chợt lặng im
ngưng đọng
Khắc khoải trôi chiều, một chấm
thời gian ...
Khi tuổi trẻ không biết gì về thế hệ đi trước
Một vết đứt gãy sẽ hình thành
Bước tới ngày mai bằng bước trơn,
bước trượt
Một sắc màu đổ vỡ mong manh
Tóc xanh rồi, lem ướt
Treo tương lai trên những sợi chỉ mành…
Ta chưa biết hết đường đi
Nhưng đã biết nơi nào sẽ đến
Nơi có niềm tin và những hoài
nghi
Nhưng chúng ta đã chung một cộng
đồng định mệnh
Vững chãi trên đường, bước tới
tương lai
Son sắt lòng tin, trong suốt
tháng năm dài …
Lê Thanh Hùng
© Tác giả giữ bản quyền. Vui lòng ghi rõ nguồn Bông Tràm khi sử dụng lại nội dung này.
|
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét