- Trang chủ
- |
- Giới thiệu
- |
- Quy ước
- |
- Tác giả
- |
- Thư ngỏ
- |
- Lá thư Bông Tràm
Tác phẩm kỷ niệm 10 năm hoạt động của Bông Tràm, có sự góp mặt của 50 tác giả với trên 100 tác phẩm. Sách dày 312 trang, khổ 13 x 19 cm, giá 100.000 đồng.
Hạ vàng nỗi nhớ
Em đong thêm chút gió
Cho nắng tràn miên man
Mùa hè còn để ngỏ
Một lời ru muộn màng
*
Lặng chìm trong góc khuất
Nhịp đời đon đả trôi
Dịu dàng rung bần bật
Lao xao cuộc đôi hồi
*
Những chú ve đỏng đảnh
Đang bắt bậc làm cao
Cố rướn mình nhặt nhạnh
Những thanh âm, tuôn trào
*
Trễ tràng trong giấc muộn
Lặng lẽ mà kiêu sa
Tầm này con nước xuống
Phơi dấu yêu thật thà
*
Ơi! Hạ vàng nỗi nhớ
Một điều gì bâng quơ
Cơn gió chiều ngờ ngợ
Kìa ai đang đợi chờ...
Qua Tiểu Cần
Mướt rượt đồng bằng, gió rổi vờn xoay
Nắng rôn rốt tràn cành tơ non biếc
Em đang mê mãi thu công vén việc
Lắt xắt ngày theo gió cuốn mệt nhoài
*
Đường anh về, qua Miệt xẻo Cần Chông
Vùng đất thấp, gió mùa đi lạ lẫm
Vẫn hồn nhiên một ân tình nồng ấm
Mặc con sóng nghịch bờ lèn bến sông
*
Trong mênh mông, bóng nắng đổ chao nghiêng
Tan lễ sớm, bến Cầu Quan lóng lánh
Rực rỡ sắc màu mờ trôi sắc lạnh
Dòng Hậu Giang e ấp nét hoa duyên
*
Mướt rượt đồng bằng, nhịp sống trôi êm
Bên phố chợ, tiếng đời reo hối hả
Nét rạng ngời bao người quen kẻ lạ
Xởi lởi đưa tiếng mời rao ngọt mềm
*
Nắng đã vàng chưa? Loay hoay trên đồng
Em bước vội, nhịp thời gian lắng đọng
Cơn gió mới thổi qua vườn lóng ngóng
Rớt trâm cài ghim một nỗi nhớ mong...
Trên biển lúc nhớ em
... Và cũng như anh với em
Biển với trời nối liền, dường như
chưa bao giờ dứt
Trong ban mai mênh mông, trong
ráng chiều đỏ rực
Trên sóng biển chập chờn nỗi nhớ
trắng đen
*
Thuyền đã ra khơi, khuất lấp bãi
bờ
Sóng dậy dồn chân trời tím biếc
Gió lộng tứ bề, đâu có gì cách
biệt
Biển nối với trời, lằn ranh mỏng
phất phơ
*
Chân trời gần, chấp chới chân
trời xa
Chuyễn màu theo ngày, như em gần
đó mà xa xôi đó
Sóng cứ giăng giăng trong mùa
lộng gió
Đăm đắm chiều đi, vin bóng nắng
lần qua
*
Sóng hướng bờ, nó cũng như anh
Nằm vẩn vơ nỗi nhớ
Con thuyền trôi, xé ngang hoàng
hôn vàng hực hỡ
Mà bóng chim tăm cá quá mong manh
*
Biển động, trời giông chớp giật
xoay vần
Sóng nâng thuyền lên, rồi dìm
thuyền xuống
Đường chân trời như răng cưa cứa
vào chiều muộn
Vỡ tan hoang, một nỗi nhớ chớm
đong đầy ...
Hoa bên trái và quả chưng bên phải
Văn hóa của mình mặc định, khởi
nguyên bên trái
Cả chuyện áo quần, nết ở, nét ăn
Người xứ biển, hướng mặt trời lên
là trên, lặn là dưới
Ở trên núi, theo dòng nước gọi
lên nguồn xuống biển
Nhưng đều có chung một tầm nhìn, ra bắc vào nam
Trăng trắng cả đường qua bãi Rạng
Một mình ngồi, em ngắm ánh trăng
rơi
Đêm hư ảo đang bóc ngày tách
tháng
Bãi bờ xa đang ngập ánh trăng
ngời
Niềm yêu cũ đã chìm trong quên
lãng
Ngồi một mình, trong bóng hụt
tình vơi
Lê Thanh Hùng
© Tác giả giữ bản quyền. Vui lòng ghi rõ nguồn Bông Tràm khi sử dụng lại nội dung này.
|
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét