- Trang chủ
- |
- Giới thiệu
- |
- Quy ước
- |
- Tác giả
- |
- Thư ngỏ
- |
- Lá thư Bông Tràm
Tác phẩm kỷ niệm 10 năm hoạt động của Bông Tràm, có sự góp mặt của 50 tác giả với trên 100 tác phẩm. Sách dày 312 trang, khổ 13 x 19 cm, giá 100.000 đồng.
KHI MÂY XÁM TAN THÀNH NƯỚC
Khi gió đem mây về
vần vũ réo cơn mưa
Góc trời xám xịt đắp
chăn giấu một mặt trời vừa lịm tắt
Người đàn bà rụt rè
khép chặt song cửa lấm lem bụi như khép lại cõi lòng đang giả vờ câm nín cuối
chiều
Dường như người biết
đâu đây sắp ướt một nỗi buồn không dứt
"Mình có nhớ
nhau không?"
Khi mây xám rơi vụt
xuống
Mưa có đau không mà
những sợi gió cứ buộc chặt nỗi buồn?
Làm sao gỡ những
khốn khổ khỏi cuộc tề tựu sum vầy của đám nước giăng giăng?
Ừ thì cứ hỏi bâng
quơ trong chiều chờ tạnh ráo
Có điều gì không
tan. Có điều gì chứa chan?
Có thật là gió
thương mây nên đẩy mây bay theo chiều gió?
Câu trả lời ở trong
cách ông trời dửng dưng cầm tay mưa xuyên qua ngực nước
Đám mây rách đôi.
Rách ba. Rách nát. Xám xịt không gian...
Mình có nhớ nhau
không mà đám mây cứ rời bỏ cuộc tạm tuôn thành nước?
Nếu có thể
Người đàn bà sẽ làm
cho phận đời của mình trở nên đơn giản
Như bông hoa dại bên
hè nhà mặc cho lũ dế ri ri...
Người trách người
trong mưa chiều lạnh buốt
Hay nhủ mây mưa đừng
bội ước buốt đời nhau?
2h30 - 01/9/2021
LỜI CỦA ĐÊM
Chuỗi đối thoại vô thanh
diễn ra bằng ký tự
và những con số chảy ra từ tâm thất
Đêm sâu như đã từng hun hút
Ta đưa em vào mộng
ta chờ em say
Em say nửa phần đời
nửa phần em cho ta
Mưa gói mùa trong áo hạ
thả xác ve ra rả nốt nhạc sầu
ta đưa em về đâu
cuối nẻo đường sương gió
Em cười như hoa nở
ta đối thoại mình ta
chuỗi ký tự nở hoa
Tình sâu như chưa từng hun hút...
12/5/2021
VỐN DĨ
Khi những hứng khởi
cày xới lên mảnh đất thương đau hồn người
đó là hành vi của kẻ đột biến
Tự phong phù thủy trái tim
khanh khách giả lời
bán đứng phần người nguyên thủy
Ai người ngô nghê tự đắc
không nhận ra đang trượt dốc đời
bậc nhất đáng thương
Ai người đứng lên từ nội lực
giếm mình vào ngực trái
nhặt từng phần đời rơi vãi
xứng đáng với ngày mẹ đón nhịp tim thai
Vốn dĩ cuộc đời
có có
không không...
5/2021
LÊN LẦU THẢ LÁ
nắng rắc vàng phố muộn
ta ngồi đây nhẹ thở hơi dài
chiều hững hờ con mắt ngó nghiêng ai
gió dậy lá hoàng hoa lơ thơ bụi
kín kẽ hồn khua tâm động
di cư về đâu đám biếc mây trời?
môi cô gái đánh cong đường son đỏ
xa xa buồn
rậm rật sông trôi...
ngấn nước cũ đọng vỉa hè bong tróc
vệt bánh xe nghiến rạch nỗi niềm
lát nữa đây
cột đèn điện bắt nạt vầng trăng chín
sao ta buồn như kẻ bị thôi miên!
hỏi dòng nước chảy từ căn cội?
con đường nào về tới chân mây?
lá vàng sao rời khỏi thân cây?
ừ, cứ hỏi như kẻ say...
Ai dám nói điều huyền diệu lấp đầy hư không?
Ai dám nói vô biên hỉ lạc?
Ừ thôi ta trèo lên lầu cao thả chiếc lá
bay..bay.. theo gió...
bay bổng nỗi buồn vô cớ chiều nay...
02/8/2021
Lâm Trúc
© Tác giả giữ bản quyền. Vui lòng ghi rõ nguồn Bông Tràm khi sử dụng lại nội dung này.
|
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét