- Trang chủ
- |
- Giới thiệu
- |
- Quy ước
- |
- Tác giả
- |
- Thư ngỏ
- |
- Lá thư Bông Tràm
Tác phẩm kỷ niệm 10 năm hoạt động của Bông Tràm, có sự góp mặt của 50 tác giả với trên 100 tác phẩm. Sách dày 312 trang, khổ 13 x 19 cm, giá 100.000 đồng.
Sầu nặng gót đời
Lê chân sầu năng gót đời
Mãi còn thương nhớ bên trời viễn
phương
Giữa khuya trở giấc canh buồn
Tỉ tê tiếng dế đêm trường khóc ai?
Trước sau lá cũng lìa cây
Chim rời tổ cũ xa
bay biệt mù
Gần nhau chỉ thoảng giấc mơ
Xa nhau khắc khỏai lệ mờ mắt
xanh!
Biết ra tình cũng phù vân
Hẹn thề rồi cũng chỉ ngần ấy thôi
Lời nào mà chẳng phai phôi
Trải qua năm tháng nỗi đời nhớ
quên!
Con người: lữ khách cô đơn
Đường qua vạn dặm nỗi buồn mênh
mông
Như thuyền lạc bến hoàng hôn
Ngược xuôi gian khó, tương phùng
mãi xa!
Trăm năm trong cõi ta bà
Cớ sao bão táp phong
ba trùng trùng.
Khổ đau tận cõi vô cùng
Rưng rưng mắt lệ xót
lòng nhân gian.
Tha phương xa bước dặm ngàn
Tri âm cùng ánh trăng vàng đầu
non
Trăng soi lần bước lối mòn
Chừng như dấu cũ vẫn còn đâu
đây!?
Hoài mong
Vườn em hoa cúc vàng bông
Hắt hiu nỗi nhớ ngóng trông cõi
ngoài
Lòng vương vạn nỗi u hoài
Thời gian tàn tạ tóc cài tuyết
sương!
Phố xưa nay chỉ phố buồn
Em đi qua đó con đường vắng tênh
Trên trời mây trắng bồng bềnh
Đương xưa ngõ cũ gập ghềnh khó
đi!
Người xa có nhớ lối về
Nhớ dòng sông nhỏ trưa hè nắng
chang
Nhớ đường thu ủ lá vàng
Song đôi ta bước… đàn tình mênh
mông?!
Giờ em đau xót hoài mong
Người đi biền biệt sao không trở
về?
-Anh còn lạc nẽo sơn khê?
Em đang cô lẻ đường quê thuở nào!
Viền trăng cũ
Chiều nay bước giữa rừng thay lá
Lòng ngậm ngùi xa biết bao mùa
Xuân hạ thu đông tàn mấy độ
Trăng cũ còn đây vẫn bóng xưa.
Sao cũng viền trăng lúc khuyết
đầy
Ngàn thuở xa xưa đến kiếp nầy
Trăng ơi soi thấu lòng nhân thế
Đừng cứ tỏ mờ khuất áng mây.
Trăng mùa chinh chiến sầu chinh
phụ
Đêm ngó qua song nước mắt
đầy
Mong trăng soi tỏ đường quê cũ
Kẻ ở miền xa sớm trở về!
Trăng buổi thanh bình mùa hạnh
ngộ
Thuyền về chở mộng bến sông xanh
Lời thơ tiếng nhạc ai hò hẹn
Như kết lòng nhau giấc mộng lành.
Thương viền trăng cũ vẫn trinh
nguyên
Vàng đá gìn nhau trọn ước nguyền
Xá chi mấy chuyện đời hư ảo
Lỡ bước hồn đau mộng hão huyền!
Thanh thản như viền trăng cổ độ
Chẳng bận gì mấy chuyện riêng
chung
Như suối nhỏ lặng lờ trôi mãi
Về xa… tương ngộ với dòng sông!
Phận người
Người ơi trong gió đầy tâm sự
Nắng tắt hoàng hôn lạnh ngõ chiều
Ai rõ lòng ta buồn cô lữ
Lệ hồn thơ đổ biết bao nhiêu?
Về đâu thơ thẩn cánh chim di
Tám phương nào biết ngõ đi về
Mang mang thế sự đời trôi nổi
Khắc khoải hồn đau lỡ hẹn thề.
Chao ơi trời đất sao
rộng quá
Phận người cát bụi nhỏ li ti
Đời giả tạm có chi trường cửu
Chốc tương phùng chốc lại phân
ly!
Buồn lắm! đành thôi giấu nỗi niềm
Biết tỏ cùng ai chút muộn phiền
Lỡ trải cuộc đời qua gió bụi
Vết sầu ẩn kín giữa buồng tim!
Thương ai trôi nổi đời mưa gió
Thân phận người như chiếc lá rơi
Về đâu cô thế
luôn chao đảo
Vây kín quê nhà… kẻ bạc vôi!
Ta lạnh bên trời thương cố lý
Chờ xa phương nọ đợi phương nầy
Cố tri đâu thấy còn ai nhỉ?
Chỉ môt mình ta… dõi bóng mây!
Hoa…
Hoa vì ta… hoa nở
Ta vì đời nức nở mấy vần thơ!
Nơi có đất hoa tràn đầy sự sống
Dẫu gần bùn hoa không vướng
bợn nhơ!
Ta yêu hoa với nỗi tình thi sĩ
Càng yêu hoa dại: - hiu hắt giữa
đồi hoang
Thương từng cánh thiên thu sầu hệ
lụy
Đã tượng hình dòng sinh tử nhân
gian!
Ngàn năm trăng vẫn chưa già
Trăm năm sông còn chưa cạn
Nắng mãi mãi chẳng phai nhòa
Thì hoa ơi… hãy vì ta
Hoa vẫn nở!
Hàn Thiên Lương
© Tác giả giữ bản quyền. Vui lòng ghi rõ nguồn Bông Tràm khi sử dụng lại nội dung này.
|
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét