- Trang chủ
- |
- Giới thiệu
- |
- Quy ước
- |
- Tác giả
- |
- Thư ngỏ
- |
- Lá thư Bông Tràm
Tác phẩm kỷ niệm 10 năm hoạt động của Bông Tràm, có sự góp mặt của 50 tác giả với trên 100 tác phẩm. Sách dày 312 trang, khổ 13 x 19 cm, giá 100.000 đồng.
CHIỀU BÊN NÚI
Đã lâu rồi vắng bặt tin nhau
Kể cả dòng tin trên điện thoại
Vùng trí nhớ phủ đầy sương khói
Hình như ta khốn khổ luỵ tình.
Đã lâu rồi níu kéo một niềm tin
Rằng năm tháng dẫu mưa nguồn chớp bể
Ta vẫn thế, người xưa vẫn thế
Vẫn nghĩa tình sâu nặng đến trăm năm.
Để có những chiều đứng ngó bâng khuâng
Hoàng hôn tím cánh chim bay về núi
Chim lẻ bạn cho lòng người bối rối
Giữa bao la cô độc đến vô cùng.
Núi vẫn ung dung
Nỗi niềm riêng của núi
Cho ta muôn trùng
Thương nhớ một người xa.
BIẾT ĐÂU
Biết đâu ta cũng có ngày
Tha phương cầu thực - nạn tai trong đời
Mấy tờ bạc rách tả tơi
Sao ngần ngại lúc tặng người hàn vi?
Nầy em, phong vũ bất kỳ
Ngọc trong đá gẫm có gì lạ đâu!
Trong bình dân có ca dao
Sông trong đục cũng vương màu phù sa.
Biết đâu ta chẵng cùng ta
Áo cơm dong ruổi vạn nhà cầu xin
Khát khao cả một chút tình
Lòng trơ trọi, trái tim đành lặng đau.
Mai sau, ừ! cõi mai sau
Dòng bon chen đó biết đâu được mình
Nên em, nhân ái ta dành
Áo cơm luôn sớt chia quanh phận người.
Mấy tờ bạc dẫu tả tơi
Biết đâu cứu một cuộc đời, chiều nay.
CHÚT TÌNH XƯA VỚI CẨM GIANG
Vẫn là sông gấm sông hoa
Ngày ta đến viết tình ca tặng người
Vẫn dòng sông thuở ấy thôi
Ngàn năm một sắc tím trôi êm đềm
Thương từ sông nhớ từ em
Chút tình xưa bóng mây chìm bến xưa
Cho đời ta ướt trang thơ
Khói sương loang phủ đôi bờ Cẩm Giang
Lỡ làng đò dọc đò ngang
Tìm lên phố cũng muộn màng chợ phiên
Quán nghèo độc ẩm tìm quên
Rót ly rượu đắng hồn nghiêng bóng chiều
Phủ phàng chi hởi em yêu
Cho buồng tim nhói bao điều bể dâu
Thầm thì chi nữa sông sâu
Bởi nay ta đã bạc đầu nhớ mong.
NGÀY TA ĐỔI MỚI
đổi mới nghĩa là không như cũ
tạm biệt những ngày ta xuống phố lang thang
tâm trí tập trung vào hiện hữu
xóa bỏ đi niềm nhớ gió thương trăng
truyện tình thôi lật sang trang
để thương tiếc quĩ thời gian cạn dần
lối nào ta quá chậm chân
không thành danh, chẳng thành nhân với đời.
là đến lúc ăn gì cũng sợ
bởi nan y từ miệng mà vào
là lúc nói câu gì cũng ngại
hiểm họa từ vành miệng trào ra
đắm chìm trong cõi người ta
mong chờ gặp phút nở hoa tâm hồn
mai ngày chống gậy lên non
sớm tường tận cõi vô thường là đâu.
RỒI CŨNG PHẢI…
Rồi cũng phải
tự mình tội nghiệp
Sáu mươi năm tàn một cuộc buồn
Trò thế sự không còn chơi tiếp
Mệt mỏi nhìn bờ bến dại khôn.
Rồi cũng phải uống vài ly rượu
Qua chuỗi ngày độc ẩm tìm quên
Ai bạn cũ, ai người yêu cũ?
Khúc từ ly hóa giải lụy phiền.
Rồi cũng phải đôi lần xúc động
Vắt tận nguồn lệ nóng cầu xin
Xin cuộc sống cho mình được sống
Buổi hoàng hôn sương khói yên bình.
© Tác giả giữ bản quyền. Vui lòng ghi rõ nguồn Bông Tràm khi sử dụng lại nội dung này.
|
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét