- Trang chủ
- |
- Giới thiệu
- |
- Quy ước
- |
- Tác giả
- |
- Thư ngỏ
- |
- Lá thư Bông Tràm
Tác phẩm kỷ niệm 10 năm hoạt động của Bông Tràm, có sự góp mặt của 50 tác giả với trên 100 tác phẩm. Sách dày 312 trang, khổ 13 x 19 cm, giá 100.000 đồng.
KHÚC TRẦM THU
Những hàng cây vàng lên sắc lá
Một mùa thu bâng quơ đi qua
*
Khúc trầm thu mơ hồ xa vắng
Giọng hát ai buồn đến nao lòng
*
Khung trời cũ quê hương cố xứ
Ngõ hoàng hoa năm tháng phai dần
*
Gõ vào khuya lanh canh chuông gió
Nỗi niềm gì thao thiết âm xưa
*
Vụn thơ rời treo cành hoang tưởng
Mắt nhện chùng chình giăng sương rơi
*
Vương chiếc lá từ độ nào thu biệt
Một trăng
Một gió
Một hồn tôi...
BUỔI SÁNG KHÁC
Hát với mặt trời
ngợi ca ngày mới
Trong hân hoan sớm mai
Không ai nhớ bầy cỏ đêm suốt cả khuya chưa chợp mắt
Mơn man ngón tay sương buôn buốt
Chút gió ngượng ngùng lẩn trốn vào im lặng
*
Tia nắng đầu ngày chập chững đậu xuống buổi mai
Khung cửa mở sớm
Trong sự lặng im cô độc
Âm thanh duy nhất trong mường tượng là tiếng chim lảnh lót
Trên những bông hoa tự khép nở và tàn
Trước khi những tiếng động bình thường bắt đầu va đập
*
Nhưng tất cả đã không theo diễn biến như ngàn buổi sáng khác
Có một điều gì đó bất thường từ bầu trời
Cơn gió lẻn trốn
Tiếng chim lẻn trốn
Tia nắng mai sượng sùng lịm tắt
Người thôi hát bài hoan ca mặt trời
Bầy cỏ ngước nhìn vầng mây ướt sũng
Buổi mai tự khi nào xám xịt
Cơn mưa vấp vào nguồn cội ào ạt trở về...
DƯỚI ÁNH TRĂNG
THU
Về thôi... đã
mỏi chân đời
Sau cơn mưa tạnh lại ngời trăng thu
Sớm chiều chuông mõ công phu
Lời kinh tiếng kệ hiền nhu cõi lòng
*
Trăng cười một nụ thong dong
Bận chi tròn khuyết thu đông bốn mùa
Đường trần lối gió êm khua
Buồn vui thương ghét hơn thua mặc người
*
Về thôi... tàn cuộc rong chơi
Hồn nhiên quảy gánh túi đời mây bay
Trà thiền chưa uống đã say
Sen thơm một đóa khép ngày an yên
*
Dặn lòng muôn sự tùy duyên
Hồ tâm lặng sóng não phiền sân si
Trăng thu tỏa ánh nhu mì
Ngỡ mình hóa trẻ anh nhi rước đèn...
GIAN BẾP MẸ
Có một thời
tưởng chừng xa xôi lắm
Chuyện hôm xưa như hóa cổ tích rồi
Ta chẳng thể ước mình hoài trẻ nhỏ
Phải trưởng thành và phải lớn lên thôi
*
Có một thời hoài vương vấn không nguôi
Có một nơi mãi không rời thương nhớ
Gian bếp mẹ ẩm ương mùi khói ướt
Bạn cùng ta này chú chó tuổi thơ
*
Sớm mai nào còn ấm những tàn tro
Ngày đông lạnh bập bùng bên bếp lửa
Dáng mẹ ngồi đơn côi trong thầm lặng
Con đến trường chân sáo bước vô lo
*
Mái nhà xưa bầy chim sẻ rủ nhau đi
Chiều lam khói chợt bồi hồi quê xứ
Chân mòn mỏi bao nẻo đời xuôi ngược
Thương thắt lòng lọn khói bếp trầm tư
*
Xuân lại về trong gió nắng hình như
Khúc hoan ca rộn ràng vui xóm nhỏ
Ta chỉ ước được trở về gian bếp mẹ
Tí tách cơm sôi lũ bồ hóng reo cười...
Tịnh Bình
© Tác giả giữ bản quyền. Vui lòng ghi rõ nguồn Bông Tràm khi sử dụng lại nội dung này.
|
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét