- Trang chủ
- |
- Giới thiệu
- |
- Quy ước
- |
- Tác giả
- |
- Thư ngỏ
- |
- Lá thư Bông Tràm
Tác phẩm kỷ niệm 10 năm hoạt động của Bông Tràm, có sự góp mặt của 50 tác giả với trên 100 tác phẩm. Sách dày 312 trang, khổ 13 x 19 cm, giá 100.000 đồng.
Lời giã từ
Rồi em sẽ sống, cuộc đời khác
Vứt bỏ ưu tư, không có anh
Từng chuyện cũ, dần trôi phai nhạt
Chiếc nón ngày xưa, lại tròn vành ...
*
Môi thắm lại một thời con gái
Cười vô tư, không vướng bận gì
Chuyện năm cũ, không hề đọng lại
Thả trôi sông một mối tình si
*
Thôi em đừng bấn lòng day trở
Mỗi chiều về đừng ngắm hoàng hôn
Đã biết đời mình không duyên nợ
Khói sóng trên sông, đổ dập dồn
*
Yên lòng nhé, hỡi người năm cũ
Xa lắm rồi, ngày tháng chênh chao
Những rối lẫn theo tình an trú
Lặng lẽ rơi, trong góc khuất nào
*
Quên gì quên, nhớ lời anh dặn
Mùa đã về, trọn vẹn niềm vui
Người đàn bà trưởng thành, chín chắn
Đâu hơn ... đừng tất tả ngược xuôi...
Chuyện bình thường
Thực hiện, sẽ khó hơn ngồi viết
kế hoạch
Khi ta không đủ sức làm những
điều to lớn, ước ao
Thì nói lòng vòng dễ hơn viết
từng dòng khuếch khoác
Đã không biết, sao lại còn khẳng
định tào lao
*
Rồi đi tìm niềm vui trong sự bất
mãn
Bức xúc chuyện gì? Cái mơ tưởng,
thì bao la
Mà cuộc sống đâu có gì giới hạn
Nếu không do con người đã tự đặt
ra
*
Còn cố răn đời, dù công việc của
mình đã thất bại
Tốt đẹp gì, ngồi đàm tiếu chuyện
người ta
Rồi cay cú nỗi nhân tình thế thái
Ngẫm lại cội nguồn, mỗi lúc mỗi
xa
*
Đã mong muốn làm người tử tế
Thì chỉ ao ước, những gì có thể
làm thôi
Trong cơn lốc thị trường, còn đãi
bôi sốc phản vệ
Chuyện trước mắt hàng ngày, đâu
có gì xa xôi
*
Cái dốt thường biểu hiện bằng sự
kiêu ngạo
Nhìn cuộc đời bằng đôi mắt dửng
dưng
Bao số phận đang vật vã vần xoay
cơm áo
Vẫn hối hả vươn lên, có rãnh đâu
mà đứng lại ngập ngừng ...
Lệch một đồi trăng
Đêm bức bối
Một vòng cong
Xốc nổi
Ngúng nguẩy trăng
Xô
Lệch phía lưng đồi
Dưới bóng cây
Một khoảng không mờ tối
Tiêng yêu đêm
Đổ nhịp
Vọng xa xôi
Rấm rứt
Ngợp
Đồi trăng non huyền ảo
Bóng loang tan
Xộc xệch
Cõi xa xăm
Đêm vương vãi
Và
Hồn nhiên
Xống áo
Gịot sương rơi
Như vướng viu
Dấu nằm ...
Em trở về ngang con phố cũ nôn nao
Tìm nỗi nhớ trong ồn ào tất bật
Căn gác nhỏ đã chìm trôi đâu mất
Có lẽ nào
Giữa buổi người đông đất chật
Góc phố, câu thề, ta lạc mất nhau
Chia tay nhau, ai cũng khổ đau
Đừng so sánh là ai nhiều, ai ít
Chỉ nghĩ mình từng đã có chung
một ký ức ngọt ngào
Trách cứ gì nhau, ai đã khơi mào
Khi đã xa những niềm vui và nỗi
buồn vỡ da vỡ thịt
Hãy nghĩ về phía không có nhau …
Lê Thanh Hùng
© Tác giả giữ bản quyền. Vui lòng ghi rõ nguồn Bông Tràm khi sử dụng lại nội dung này.
|
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét