- Trang chủ
- |
- Giới thiệu
- |
- Quy ước
- |
- Tác giả
- |
- Thư ngỏ
- |
- Lá thư Bông Tràm
Tác phẩm kỷ niệm 10 năm hoạt động của Bông Tràm, có sự góp mặt của 50 tác giả với trên 100 tác phẩm. Sách dày 312 trang, khổ 13 x 19 cm, giá 100.000 đồng.
Đà Lạt - một ngày em trở lại
Em một mình, từng bước lơ ngơ
Con phố hẹp, đường cong nông nổi
Em bước vội khoảng mờ sáng tối
Cánh cổng nhà ai, cứ khép hờ
*
Bỏ nơi đây từ buổi xa người
Nay trở lại, ngày xưa trở lại
Nụ quỳnh hoa và thời con gái
Của một đêm nào, tỏa ngát hương ...
*
Vạt nắng chiều vàng tắt sau lưng
Phố nhập nhoạng, đèn đường chưa mở
Chùm hoa giấy, sắc hoa màu nhớ
Khẽ rưng rưng
cuốn quýt xây chừng
*
Cơn gió chiều buốt lạnh đơn côi
Khúc cua này, bao lần ngoái lại
Hoa và lá đương mùa, vương vãi
Trái tim non, rối nhịp liên hồi ...
*
Phố núi quanh co, nét thân quen
Còn nguyên đó, con đường năm cũ
Quánh đặc một không gian ngưng tụ
Chợt bừng lên, giăng giăng ánh đèn
Rụt rè có một giấc mơ
Đã là cây to, sao lại đòi làm tằm
gửi
Lóng cóng mùa, đứng đợi gió nồm
lên
Lao xao sóng, theo dòng giăng mắc
cửi
Trong nắng mới vần xoay, mờ dấu
vết gập gềnh
*
Sao không chịu vặn mình lên, để
thấy
Không phải muốn làm cái gì, mà
phải cần không nên làm cái gì?
Thói quen dựa dẫm vào tập thể, để
cò cưa đùn đẩy
Biết đâu trí tuệ tập thể, còn có
ngu xuẩn tập thể, biện chứng ỷ y
*
Chỉ là cây lưu niên với giấc mơ
trở thành cổ thụ
Già thì đã sao! Bao phận người đã
không kịp đến già
Phấp phỏng mơ hồ, quanh những
điều tập chú
Rợn ngợp điệu đà và niệm khúc
hoan ca ...
*
Sự việc không đánh giá đúng, mà
cứ loay hoay đổi mới
Dẫu đã biết “Ai thực sự làm việc
mà chẳng có lúc mắc sai lầm?!”
Nhưng thất bại trong công việc
của mình, sao lại còn răn đời nhắn gởi
Rơi vương vãi trên đường trong
nắng sớm vang âm
*
Những bàn chân tướp máu, vạch nên
đường, sao lãng quên con đường đó
Không phải ta già đi, mà ngày một
đã lỗi thời
Kiêu hãnh còn lại chỉ là tuổi
tác, chập chờn xiêu xó
Thì trong suốt niềm tin, cố đừng
để hao vơi ...
Bao nhiêu năm rồi, bài hát vẫn còn đây
Khúc tráng ca xưa theo năm tháng
vơi đầy
Một thời nồng say lãng mạn
Để sống đơn giản, nhưng thực hiện
không hề đơn giản
Giữa bộn bề trăm thứ ngổn ngang
Thì ra thời nào cũng có những
gian nan
Muốn được, thì ít nhiều phải mất
Vay trả vần xoay, cũng là lẽ
thường hằng
Thong thả bước theo nhịp đời tất
bật
Quẩn quanh trong ký ức nhọc nhằn
Cơn gió mới, bung lòng người bẩn
chật
Giật mình nghe gãy đổ hư lăng
Sao ta hay phóng đại nỗi khổ của mình
Rồi loay hoay trong khế ước hư
linh
Chập chờn biển báo
Nhìn hạnh phúc của người khác,
một cái nhìn gượng gạo
Không làm gì, ngồi không mà bàn
chuyện đói nghèo
Khi kinh tế phát triển rồi, xã
hội cũng tốt đẹp theo
Lê Thanh Hùng
© Tác giả giữ bản quyền. Vui lòng ghi rõ nguồn Bông Tràm khi sử dụng lại nội dung này.
|
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét