DỤ NGÔN
thả cái ngáp tàn theo kim đồng hồ
những gam màu đỏ xanh ký ức
những đôi môi bấc lạnh không cười
đôi môi cài đóm lửa
nỗi buồn rụng
chiều cuối năm
gió thóc mách
buổi chiều không nhớ không quên
cơn buồn ngầy ngật
vọng âm
tôi khát em
cơn khát sông thăng trầm
tôi làm thơ không dấu chấm
dấu chấm câu lạnh buồn
thả gam màu vàng tím đến xa xôi
tôi đi hái chân ngày
ngôi nhà mẹ nẻo về xa lạ
rải nắng vào mênh mông
nắng trổ bóng tôi chiều trên bến
mơ một ngày tôi hóa sông quê
thời gian liếm vết chân đi
tôi mơ dấu son trổ dại bên thành giếng
một dụ ngôn
một cơn khát
cái ngáp chạy theo kim đồng hồ
chiều cuối năm xa xứ
linh hồn
treo trên nhánh cây vỉa hè.
XUÂN CỦA CHỊ
Những người chị sông Thu
Không sống không chết
Tuổi xuân mình không nhớ mấy mùa đi
Chợt nhận mùa xuân
Hết buổi xuân thì
Nụ cười quê rợp nắng
Những người chị bắt đầu tuổi thơ mình
Nhúm chữ viết lót đáy gàu sòng
Khóc cho mình bằng đồng tiền của mẹ
tràng áo bậm môi vào cuộc
Tiễn chồng lá chuối lót thanh xuân
Những người chị xắn quần đếm thời gian
Thầm thĩ gọi mình hắt hiu ruộng cấy
Trang điểm bằng ánh trăng nhạt nhẽo
Ve vuốt cây ngô đồng bến sông...
Chuyện lặng lẽ tất nhiên thời quá khứ
Thoáng chợt gặt mùa xuân qua vụ
Chạnh lòng nẫu chín nỗi niềm riêng
Những người chị sông Thu
Rạng rỡ trong ảo ảnh
Trở dạ với mùa xuân
Mùa xuân của riêng chị.
THÁNG CHẠP
vừa thôi chứ
cái rét miền Trung quên mặt trời đáy nước
xuân đâu mà tháng Chạp
mắt nhìn xanh tiếng nấc
tôi về
hơi thở nép vào thị trấn lặng yên
bên kia bức tường là mặt trời
vạn thọ hắt lên khuôn mặt em
làn gió chợt qua thôi miên
cơn mưa buốt chiều
chạm vào xanh xưa
giọt nước buồn bay lên đám mây
ai mà níu con đường trôi trong chiều
để cỏ mượt mây giăng
hàng rào lối nhỏ
xa khuất ngôi nhà
bờ lan trí nhớ
xuân đâu… tháng Chạp
vừa thôi chứ
là lẫy nói vậy thôi
chứ nghe tiếng lá khô trượt trên mái nhà
như tiếng chim bay về
giọng hót tôi còn nghe rất rõ
luôn mềm bàn tay ấy
cho dù cái rét dính khăn ướt vắt qua hàng lan can
tháng Chạp rồi xuân đến
anh bước lên vạt nắng
mồ hôi lạ ban mai
cuộn lại bóng mình
xuân trào miệng hạt
tháng Chạp mây qua
phồn sinh tụ phấn
tạ ơn phố hẹp
nhỏ xuống dòng sông
sông xé thân đêm
rêu xuân mở mắt.
PHẠM TẤN DŨNG
––––––––––––––––––––––––
>> Vui lòng nhấp chuột vào hình ảnh để về mục lục chuyên đề đặc biệt <<
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét