GỬI HẠT SƯƠNG LONG LANH NGÀY CŨ
* Chia sẻ cùng Bạn tôi, HNU
Con chim nhỏ còn cất cao giọng hót
Em lặng im kiệm tiếng đến bao giờ
Có điều gì trong nhau còn đắn đót
Anh van em, em hãy nói ra đi !
Có điều chi ngập ngừng đôi mắt ướt
Vờ dửng dưng hờ hững đến đau lòng
Trời dùng dằng tình ta tràn mây xám
Quay quắt trốn tìm mòn mỏi long đong
Thà như thể lạc nhau từ thuở ấy
Chiếc lá diêu bông biền biệt phương nao
Trong nuối tiếc ta còn nhau kỷ niệm
Hạt sương long lanh đằm thắm ngọt ngào
Bốn mươi năm ta tìm nhau lầm lũi
Thăm thẳm chờ ai hạt nội mây ngàn
Cứ như thể sương long lanh mộng ảo
Hạt mưa vô tình sương vỡ đời tan.
PHƯỢNG ĐỎ CÓ CÒN VUI
Ngày lững lờ trôi hoàng hôn vừa tím
Trái đất tròn xoay đêm ngập ngừng tan
Bóng thời gian qua ký ức phai tàn
Chia nỗi nhớ làm hai bờ sáng tối
Vì sao lạ giữa sông ngân huyền ảo
Lạc bước đường hoang hun hút lối ta về
Trăng mải miết lang thang vùng cố thổ
Trải ánh vàng bàng bạc nẻo đường quê
Mây có biết chân trời xa ngút mắt
Xoãi cánh thiên di mưa bão dập vùi
Gió mơn man, lòng chạnh lòng hiu hắt
Nắng phai rồi phượng đỏ có còn vui
Mưa dủng dẳng cánh heo may run rẩy
Thăm thẳm chờ ai mãi tận cuối ngàn
Miền cổ tích ánh bình minh vừa ló
Thềm hoa xưa, cúc nở ngắm mùa sang.
HOÀI HUYỀN THANH (tác giả giữ bản quyền)
_________________________________________
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét