MÙA TRĂNG CŨ
Ta đi buớc nhỏ âm thầm
Mớ hành trang vác đời lầm lỡ ta
Gởi tình về phía mù xa
Mai rời thành phố đèn nhòa bóng đêm
Xa em xa mái tóc mềm
Mà chưa chải hết buồn riêng cuộc đời
Còn không tiếng hạc cuối trời
Của mùa trăng cũ rã rời cánh bay
Bỏ rừng chim lạc dấu mây
Ta đi đếm tuổi tháng ngày quạnh hiu
Bể dâu thay áo đã nhiều
Tình như sợi khói thuơng yêu không về
Ruợu tình cạn chén môi tê
Nghe hoang phế giữa cơn mê rũ tàn
Thôi em cứ buớc sang ngang
Lá thề xưa đốt phũ phàng tóc tơ
Suơng giăng vây kín nẻo chờ
Thời gian từng giọt hững hờ qua tay
Xa em là hết kiếp nầy
Thì xin cúi mặt đến dài kiếp sau!
TUỔI ĐỜI
Con đường đá sỏi lá bay
Em ơi Cao Lãnh chiều cay mắt người
Sông Tiền lặng lẽ dòng trôi
Em còn ở lại tuổi đời mù tăm
MẮT LỆ
Tóc thề em thả bên sông
Cổ Chiên con nước chia dòng bể dâu
Em nghiêng dáng nhỏ qua cầu
Thương ta mắt ứa lệ sầu nhìn theo
NGẬM NGÙI
Sóng xô gió đẩy dạt bèo
Ta xa nhau cũng tại nghèo thôi em
Hành trang là cuộc nhớ quên
Qua cầu Rạch Miễu phố đêm ngậm ngùi
MƯA LONG XUYÊN
Xa em xa trọn một đời
Dấu chân chim lạc giữa trời bão giông
Ra đi còn nợ dòng sông
Mưa bong bóng nổi chiều Long Xuyên buồn
NHỚ
Em đi nhớ nắng Hóc Môn
Nhớ mưa Chợ Lớn nhớ sông Sài Gòn
Tình đầu phai nhạt môi son
Giữa rừng Miệt Thứ đâu con đuờng về
LỐI VỀ
Đi xa cho lắm cũng về
Lợi danh tranh đấu cơn mê cũng tàn
Chuông rơi gõ nhịp thời gian
Thiên đàng, địa ngục biết sang lối nào.
HOÀNG ANH 79
________________
Những bài thơ lục bát ngắn quá tuyệt vời. Chúc mừng Hoàng Anh 79. Hi vọng vẫn đọc được nhiều tác phẩm của Hoàng anh 79 từ Bông Tràm.
Trả lờiXóaCám ơn Phương Lan, Chúc an vui!
Trả lờiXóa(Hoàng Anh 79)