NƯỚC MẮT NÀO CHO MẸ VIỆT NAM
Anh
đừng trách
Bởi
con người tôi luôn thích sự thật
Nên
khi nói ra rất dễ mích lòng
Đất
nước ta dù nghèo
Luôn
có kẻ thù bên ngoài và có cả giặc trong
Sao
bề trên cứ chủ quan rồi lặng im... phi lý
Xưa
chống ngoại xâm đến nay còn lý thú
Giờ
nhìn mặt nhau biết có thấy thấm đòn.
Anh
nghĩ gì
Khi
dân mình vẫn áo rách, đói cơm
Đang
kêu cứu từng giờ bên bờ vực thẳm
Sao
cứ nói dân giàu, nước mạnh
Họ
bao giờ được trọn vẹn ước mơ
Sống
tự do và hạnh phúc đơn sơ
Đất
hương hỏa của ông cha còn để lại
Đời
là một chữ "ngờ" đầy sợ hãi
Thượng
đế rút cầu bỏ địa ngục trần gian.
Anh
có nghe
Lòng
dân đang thổn thức, bàng hoàng
Không
nói nên lời bởi cường quyền khép kín
Lao
động nghèo so ra còn quá lớn
Trí
thức thật bây giờ đếm được bao nhiêu
Nắng
chen mây còn sót lại trong chiều
Rốt
cuộc họ bị bào mòn suy nghĩ
Xã
hội ta, còn hoài những điều vô lý
Chưa
thoát ra những bảo thủ, giả vờ
Cây
cuộc đời trong ruột bị héo khô
Những
hoa trái cứ thờ ơ vay mượn.
Anh
chắc hiểu
Thế
nào lý tưởng
Cho
muôn dân luôn kính trọng, tôn thờ
Lệ
làng bây giờ còn hơn cả phép vua
Khi
trái ý lại ra tay đàn áp
Nói
đoàn kết mà dân tình còn phân biệt
Người
cùng phe lại triệt hạ lẫn nhau
Văn
hóa, nhân quyền còn lắm lao đao
Công
bằng ư, sao khắp nơi nhiễm độc.
Anh
đã biết
"Muốn
chiến thắng phải dùng bạo lực
Nhưng
trị dân không thể thiếu lòng nhân"
Sai
lầm đã qua, sự đổi mới rất cần
Biết
dùng người phải biết trân trọng nguồn chất xám
Kẻ
sĩ tài ba không phải nhân tài dán nhãn
Cùng
hội cùng thuyền đưa đất nước đi lên
Chống
giặc ngoại xâm là sự đoàn kết của toàn dân
Ý
chí đó từ Hội nghị Diên Hồng một thuở
"Văn
hóa còn: quê hương còn tất cả
Văn
hóa mất rồi: Tổ quốc cũng tiêu vong"!
CHÚA Ở TRÊN TRỜI CÓ THẤY ĐAU
Giáng sinh năm đó lên Đà Lạt
Nhà thờ Con Gà đứng trong sương
Ta như lạc giữa trời nhan sắc
Dòng tóc mây bay góc giáo đường
Vùng đất cao nguyên ngày thiếu nắng
Sương mù đêm xuống cứ rơi rơi
Chiếc áo khoác nhung màu rượu chát
Có đủ cho em ấm một đời
Em biết yêu anh năm mười tám
Má hồng, môi mọng, mắt tròn xoe
Cùng cắn trái dâu tươi màu máu
Như khắc vào tim chữ hẹn thề
Ân tình ta nợ em từ đó
Phải chăng lúc trả chính nợ thêm
Theo ta suốt một đời lang bạt
Mùi hương con gái khó lòng quên
Tàn cơn chinh chiến ta trở lại
Đồi Cù gió hú phía hàng thông
Hỏi ra, em đã rời phố cổ
Xuống miệt Đồng Nai để lấy chồng
Tình hỡi, kiếp nầy xin lỗi hẹn
Đêm nay nghe lại tiếng kinh cầu
Từ trong sâu thẩm như ai khóc
Chúa ở trên trời có thấy đau!
VIẾT CHO CON NGÀY KHÔN LỚN
Nhìn đi em, nhìn trong mắt anh thật kỹ
Tìm chút gì yên bình lứa tuổi chúng ta
Khi cuộc sống còn khó khăn, lận đận
Nên thân tình mỗi lúc cứ rời xa!
Anh băn khoăn trong tự do, hạnh phúc
Bởi mỗi người, sự ý thức chưa cao
Khi xã hội sự công bằng đang vươn dậy
Người với người còn mánh khóe với nhau!
Vì thế nên, em hãy còn nghĩ đến
Những giả danh giả nghĩa ở đời
Những kiến thức và tầm cao khoa học
Hơn bốn ngàn năm, tiếng Việt vẫn lên ngôi!
Nhìn đi em, nhìn trong mắt anh thật kỹ
Tìm chút gì âu yếm của ngày xưa
Em thấy không, trong mắt con thật sáng
Nét ngây thơ không một chút ganh đua!
Hãy ru ngủ con chúng mình yên tĩnh
Dù tháng ngày gian khổ vẫn chưa nguôi
Chiến tranh lạnh, thứ giết người ghê gớm
Em hãy ru con cho ấm mãi nụ cười
Khi tuổi thơ chưa chút gì tội lỗi
Chưa biết buồn và chưa biết thù ai!
Con trai mình, em nên nói cho nó biết
Những đói nghèo,những tủi nhục, đắng cay
Nó sẽ hiểu những hy sinh cao quý
Vì quê hương mà xem nhẹ hình hài
Một đất nước gấm hoa và tiềm năng kinh tế
Cho bây giờ và mãi mãi tương lai!
Em dạy con với những ngôn từ thâm thúy
Duyên dáng, dịu dàng phận gái như em
Sự thủy chung là thước đo cuộc sống
Đức hạnh luôn là nhịp đập trái tim
Để mai kia, khi làm dâu, làm vợ
Ôm trọn đời một sứ mạng thiêng liêng!
Nhìn đi em, nhìn trong mắt anh thật kỹ
Tìm lại những gì yên ấm xa xưa
Xa quê hương sống cuộc đời trôi nổi
Mang kiếp tằm nghiệp dĩ phải nhả tơ
Nên anh muốn con chúng mình phải hiểu
Hoàn cảnh nào của kẻ thắng, người thua!
Bằng tất cả đời chúng mình anh viết
Cho những con mình khi đã lớn khôn
Yêu tiếng quê hương và không quên nguồn cội
Việt Nam mình, một xã hội đáng thương!
Trúc Thanh Tâm
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét