Em trở về cùng với mùa xuân
Em đã về và bươn
chải như xưa
Chợ sớm, chợ
chiều suốt ngày tất bật
Gánh cá trong
giông cuối ngày lất phất
Chấp chới chiều
xanh, mây xám phỉnh lừa
Bao nhiêu năm
lận đận ở quê người
Quay quắc nhớ
hàng dừa cong bãi vắng
Đơn côi đứng,
xoãi mình nghiêng biển lặng
Vẫn thì thầm, cố
réo gọi người ơi ...
Biển lở ở đây,
bồi lắng nơi nào?
Xa xôi lắm, nhịp
đời còn vay, trả
Gánh nặng treo
nghiêng đoạn tình chấp vá
Nồng nàn trôi,
con sóng chạy lao xao
Đường vắng bừng
lên lấp lóa ánh đèn
Người khách lạ,
bước lơ ngơ trên phố
Chiều vội buông
lơi, sắc màu loang lổ
Chông
chênh
Giấu lòng, đắng đót truân chuyên
Chông chênh ký ức, bỏ quên bến đời
Sợi tình níu giữ rã rời
Đường quen, lối cũ rối bời hương xưa
Tình
xa
Anh yêu em, dẫu không còn trẻ nữa
Rất tự nhiên, đằm thắm, một tâm hồn
Yêu lặng lẽ, như chưa hề chọn lựa
Chỉ âm thầm, say đắm những nụ hôn
Dẫu đã biết, tình xa đầy trắc trở
Sao vẫn bồi hồi, theo mỗi dấu chân
Cứ luyến tiếc, sau mỗi lần gặpgỡ
Cuối đường quanh, từ biệt biết bao lần
Nắng tháng năm, giòn đồng sâu khô khốc
Hoàng hôn rơi tàn, cháy đỏ hắt hiu
Hàng cây khẳng khiu, vặn mình hé lộc
Đợi cơn mưa chiều, bùng nổ tin yêu
Ảo ảnh trôi đêm, chưa tròn giấc mộng
Giật mình nghe, đâu tiếng cột qua kèo ...
Vẫn nguyên vẹn, một tình yêu cháy bỏng
Mê đắm dặm đời, anh cố mang theo ...
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét