 |
Hoa Đậu - tranh đá Bảy Núi
Phan Võ Hoàng Nam |
Tự tình tháng Ba
Tháng Ba, xuân
phơi hồng
Giọt nắng ướp mật
hương hoa
Thả bùa mê ong,
bướm
Say đắm lả lơi
Níu gót chân bồi
hồi… nhịp phố
Áo trắng lung linh
Ngọc ngà, má thắm,
môi ngoan
Rèm thưa căng vạt
gió
Nhánh lan đỏng
đảnh sang mùa khoe hương
Mơn man giấc mơ…
thời con gái
Sài Gòn nắng lụa
Vuốt tóc mai gầy
Tháng Ba, vầng mây
nghiêng lối
Chạm bờ vai nõn
nà, kiêu sa
Mùa ươm xanh lên
những kỷ niệm…
Rải từng góc phố
chân quen
Chạm miền ký ức
ngạt ngào
Sài Gòn phố người
đông
Ly Cà phê từng
giọt rơi vào khoảng lặng mênh mang
Bềnh bồng ước mơ…đang
về.
Mộc miên nhung nhớ
Hoa xuân khẽ rụng
bên thềm
Mùa xanh gọi gió
ru mềm tóc thơm
Lá hoa lơi lả bướm
vờn
Em xinh dáng lụa,
thả hồn ai say?
Tay nâng nhẹ cánh hoa lay
Mộc miên đỏ thắm,
hương bay nồng nàn
Thầm thì gió hát
mơn man…
Màu hoa cháy bỏng,
ngập tràn vấn vương.
Gởi xuân
Cho tôi vay nóng
vần thơ
Gởi về quê mẹ ước
mơ... bao ngày
Hồn quê tha thiết
đong đầy
Bừng trong xuân ấm,
xum vầy yêu thương
Cho tôi mượn chút
hơi sương
Để nghe gót bước
trên đường cỏ êm
Long lanh xuân
thắm bên thềm
Lối về quê cũ, ru
mềm cỏ hoa
Cho tôi mượn khúc
dân ca
Thả theo làn gió
bay xa cuối trời
Hương xuân gieo
ánh nắng ngời
Ươm vàng nương lúa
nuôi đời ấm no
Cho tôi mượn lại
câu hò…
Thả trên sông nước,
con đò êm trôi
Người xa còn ấm bờ
môi
Ru tình xuân đến
lả lơi nắng hồng
Cho tôi mượn chút
hương đồng
Gởi xuân man mác,
duyên nồng thắm xinh
Người trao nhau
khúc ân tình
Để xuân mãi mãi
thanh bình nở hoa.
Nhật Quang
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét