Về chưa
em, nơi ấy ngày xưa
Gần lắm
rồi “Lễ Mừng lúa trổ bông”
tháng bảy
Sao
thấy đó, mà xa xôi đến vậy
Tiếng Cing me (1) vừa đổ nhịp, nhặt thưa
*
Rơi líu
quíu, vội vàng Tơn
kỡn gơ boh (2)
Về đi
em, nghe Đơs crih (3) quê anh xứ biển
... “Biển vẫn cậy mình dài rộng thế
Vắng cánh buồm một chút đã cô đơn” ...(*)
*
Ơi con
sông Da M’Nông dặm bồi lưỡng lự, xuôi về Ea krông Nô
Trôi
suốt những bến sông, đẫm mộng thời con gái
Để cho
tiếng Pơn yơng
kon (4), quặn lòng níu lại
Mặc sóng đời, rối nhịp đẩy xô ...
*
Về đi
em, bát prên
ktao rbu (5) nồng ấm một chiều mưa
Bên bếp
lữa nghèo, ngạt ngào hương pai lăch (6)
Sao
trống vắng cánh rừng xưa, dưới trời xanh ngắt
Chỉ có
ánh trăng suông vờ vĩnh, phỉnh lừa
*
Những
già làng gật gù bên ché tơrnơm (7)
Kể
chuyện hồi đó, quân khu cực nam Trung bộ
Một
thời hồn nhiên, một thời gian khổ
Tiếng
chiêng đơn côi, rơi thắc thỏm chập chờn
*
Về đi
em, gom vệt nắng lạc loài đổ xuống vạt rừng xa
Bừng
sáng núi đồi, trong ngày mưa gối nắng
Cho tam pơt (8)
chinh chao, trên dòng sông phẳng lặng
Lững thững bung biêng áo váy nuột nà
*
Đường
anh về, sương mù giăng giăng mờ đèo Phú Sơn
Mà sao
Đèo chuối vẫn xanh trong, tươi non nỗi nhớ
Ơi Đạ
M’Rông đăm chiêu những điều gợi mở
Biết
nhớ đến bao giờ mới đủ hở Đạ Tông?
Hoàng
hôn bên cầu Hòa Phú
Dấu nắng trên mặt người lấp lóa
Thong thả trôi uẩn khúc chập chờn
Bên song, mái tóc dài buông xỏa
Phủ kín hồn nhiên nét giản đơn
*
Như đâu đó một trời hoa mộng
Bên hiên nhà, tím ngắt bâng khuâng ...
Gió lộng, đẩy đưa tà áo mỏng
Biết đâu đời, bao nỗi trầm luân
*
Bến sông cuốn nhịp đời hối hả
Dưới chân cầu, vòng sống trôi đi
Chao chác chợ chiều, trên bến cá
Nắng hoàng hôn, gợn sắc kiêu kỳ ...
*
Ngày đi, ngày đi, điều lựa chọn
Khép mờ dần theo tuổi hoa trôi
Theo lối cũ, còn ai đưa đón
Đoạn đường quanh, lơi giọng đãi bôi
*
Bên song, một mình hong tóc rối
Nghe chiều buông đẫm mộng ngày xanh
Giơ tay với tháng ngày son rỗi
Chỉ
thấy chiều tỉ mẩn vờn quanh ...
Qua phố cũ ngày xưa
Góc phố
vần xoay, đẫm sắc màu
Xông
xênh, áo mỏng, hong đầy gió
Lộ nét
xuân thì, vương bước chân
Bùng nổ
đường cong, chiều chật hẹp
Khép
chặt tầm xuân, bóng đổ mờ
Lầm lũi
rong rênh trên phố vắng
Trùng
triềng, phai nhạt dấu phù hoa
Quên
lãng màu chiều trôi nỗi nhớ
Phố cũ
ngày xưa choáng ngợp tình
Hoang
linh, lang thang nhìn lơ đễnh
Tìm dấu
ngày xanh mộng ban đầu
Chợt
thấy, bên đường rung tiếng hát
Bài
“Tình ca – không thể xoá nhòa” ...
Ngôi
sao bên rừng
Lóng lánh tinh khôi
Ngôi sao chiều
Tiếng rừng khua
Lèn trong nỗi nhớ
Rơi đâu mất
Điều gì
Dang dỡ
Một vụng tình
Gãy đổ
Quạnh hiu ...
__________________________________
(*) thơ Xuân Quỳnh
(1) Bộ chiêng 6 của người K’ho, Cing me:
Chiêng thứ nhất, chiêng cái
(2) (8) Hát giao duyên, hay bài ca tình cảm
(3) Đơs là nói, kể, crih là chuyện
lạ. Đơs crih là những bài hát mang nội dung lạ.
(4) Hát ru con
(5) prên ktao rbu: Cà dại đắng nấu ớt xanh và da trâu
(6), pai lăch: Cháo chua; Bột bắp chua nấu với cá, lươn ...
(7) tơrnơm: rượu
cần
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét