VỀ LẠI BẾN XƯA
Ta về lại bến sông xưa
Tìm con đò cũ chở mưa năm nào
Hạ về sen nở đầy
ao
Lòng nghe thương
nhớ dạt dào bước chân.
Đưa tay vuốt lá
ngập ngừng
Hồn quê yên ả xem
chừng giấc say
Bến xưa giờ cũng
hao gầy
Đò xưa đã vắng,
bóng ngày đã qua.
Dòng sông còn
nặng phù sa
Mà bờ bãi cũ khác
xa thuở nào?
Dòng đời tựa giấc
chiêm bao
Người đi biền
biệt biết bao giờ về…
Giật mình cứ ngỡ
cơn mê
Tuổi thơ trốn ở
ven đê năm nào
Bỗng dưng, trời
đổ mưa rào
Đứng bên sôn nhớ
cồn cào… đò xưa!
THÁNG BA VỀ
Tháng ba về nhớ
chuyện nàng Bân
Gom yêu thương
đan áo cho chồng
Áo đan xong trời
đà hết rét
Xót tấc lòng mong
mỏi hoài công.
Tháng ba về nhớ
áo nàng Bân
Ngọc Hoàng thương
chẳng thể cầm lòng
Cho trở rét dù hè
sắp đến
Để con yêu mặc áo
cho chồng.
Tháng ba về nhớ
Rét Nàng Bân
Lạnh căm căm đến
cũng ngại ngần
Lòng đã cũ bên
ngày gió mới
Ngỡ đông về bối
rối trước sân.
Tháng ba về người
nhớ gì không
Nét xuân xưa còn
giữ trong lòng?
Đò chuyển bến
lòng còn mãi đợi
Gió giao mùa buồn
vương mênh mông…
Tháng ba về trời
gieo bâng khuâng
Sương giăng giăng
lòng nghe thật gần
Chút thổn thức
con tim dâng hiến
Se se lòng thương Rét Nàng Bân!
QUÁN GIÓ
Ta hẹn nhau về
Quán Gió
Đời xanh lên mấy
mùa vui
Tìm nhau truông
đời gió bụi
Về đây thắp lại
môi cười!
Bạn ở phương trời
lưu lại đây
Thương nhau mời
cạn chung rượu đầy
Say men trời đất,
say tơ tóc…
Yêu nỗi đời lắm
vị chua cay!
Bạn nhớ về đây!
Quán lòng tôi
Chiều dâng nỗi
nhớ theo mây trôi
Liêu xiêu Quán
Gió hoài cố xứ
Dào dạt tấc lòng
nhớ trùng khơi…
Nhớ đưa nhau về
Quán Gió
Tựa lòng bên mái
hiên đời
Chia nhau những
ngày khốn khó
Bên đời, Quán Gió
hoan ca!
Nguyễn
Thanh Phong
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét