Tác phẩm kỷ niệm 10 năm hoạt động của Bông Tràm, có sự góp mặt của 50 tác giả với trên 100 tác phẩm. Sách dày
312 trang, khổ 13x19 cm, giá 100.000 đ. Mời quý bạn đọc ủng hộ!
ĐI TRONG CHIỀU MƯA
Đi trong cơn mưa chiều
qua phố nhà em
lòng hoang vu
chạm nỗi buồn mùa hạ
mưa mịt mù cuốn theo bao xác lá
ướt lòng
gió tạt song thưa
Đi trong cơn mưa chiều
qua lối hẹn xưa
có chú chim lạc loài ngước nhìn mây xám
nhánh cây khô trong mưa chiều ảm đạm
nghẹn ngào
che
dị tật cỗi cằn
Đi trong cơn mưa chiều
nghe gió thổi qua sông
lòng buồn
mênh mông
nghiêng sang bờ bên đó
anh gom nhặt chút mây mù cuối ngõ
tặng thương yêu nhung nhớ thuở ban đầu
Đi trong cơn mưa chiều
buồn tênh
nhặt lá cỏ nhàu
nghe chú dế non khóc ngày gió nổi
tiếng dế ru thay lòng anh thú tội
dư ảnh cuộc tình
còn mấy nỗi long đong
HOÀI NIỆM MÙA HOA SƯA
hãy sống cùng nhau như là một gia đình
dẫu tháng năm còn chòng chành héo hắt
giữa cuộc sống nhiều đường ngang ngõ tắc
xa cách nhau thì sẽ được gì
cuối cùng rồi tất cả sẽ ra đi
còn chút chênh chao khói sương bãng lãng
thơ viết cho em rồi cũng phai mờ theo năm tháng
cỏ xanh che khuất phận người
xin được quỳ hôn tuổi đôi mươi
dạo ấy tháng ba mùa sưa nở
giọt nắng rơi trên tóc huyền anh vẫn nhớ
mấy cánh sưa vàng đậu xuống ngang vai
nhịp sống cuốn ta theo những chuyến đi dài
anh không hiểu vì sao ta nông nổi
tình yêu đầu thường không ai có lỗi
xin cứ gọi tên chốn ấy địa đàng
hôm nay bất chợt mùa sang
anh quay lại hàng sưa trên lối vắng
gió vẫn rắc cánh gầy rơi lẳng lặng
vẫn trải hoa vàng trên lối cũ ta đi
HOA SƯA
Anh quay lại Vườn Cừa nhặt những cánh hoa sưa
để nhớ về một thời áo trắng
thuở hồn anh còn lung linh như những chùm hoa nắng
và tóc em dài như dòng sông
Anh lại tìm về vùng ký ức mênh mông
để ngắm mùa hoa bay trong gió
thăm chút dấu yêu còn ngủ vùi trong cỏ
dẫu tóc mây thủa nọ phiêu bồng
Vườn Cừa đón anh về bằng mùa hoa long đong
con đường nhỏ mơ màng nghe gió trở
những cánh sưa bay vàng hoe mắt nhớ
ngỡ có ai về trong nắng lên
Anh như người lầm lỡ cố tìm quên
chút dấu yêu đánh rơi bên góc phố
nên mỗi tháng ba cứ vào mùa nở rộ
hoa cũng nhạt màu
từ dạo
người đi
GIÓ ĐẠI NGÀN
Gió đại ngàn vẫn thơ thẫn rong chơi
anh cũng vậy
vẫn cả đời rong ruổi
lữ khách lang thang cõng nỗi buồn lên núi
ngồi làm thơ bên suối
tặng giai nhân
Gió đại ngàn không níu được bước chân
trời đất rộng
càng đi càng ngơ ngác
em từ dạo sang sông tìm nắng khác
nửa bài thơ anh thất lạc
phía bờ vui
Gió đại ngàn vẫn tha thiết khôn nguôi
gieo nỗi nhớ
hoang vu miền sơn cước
anh chợt thấy đời mình như con nước
trôi gập ghềnh
xuôi ngược
phía buồn tênh
GIÊNG HAI
Đi qua vùng gió lộng
Giêng hai trời chưa xanh
Triền cát dài lối mộng
Giọt phùn rơi mong manh
Gió hôn cành lộc biếc
Mưa về từ nẻo xa
Hồn ta chừng thanh khiết
Ngồi nhìn mưa bay qua
Hình như là gió hát
Lời chồi non tinh khôi
Giữa đất trời bát ngát
Chợt nghe mùa sinh sôi
Ngày giêng hai quạnh vắng
Sóng vỗ buồn mặt sông
Thả vần thơ mây trắng
Ru nửa đời bão giông
Lĩnh Hồ
Quang
© Tác giả giữ bản quyền. Vui lòng ghi rõ nguồn Bông Tràm sử dụng lại nội dung này.
|
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét