Tác phẩm kỷ niệm 10 năm hoạt động của Bông Tràm, có sự góp mặt của 50 tác giả với trên 100 tác phẩm. Sách dày
312 trang, khổ 13x19 cm, giá 100.000 đ. Mời quý bạn đọc ủng hộ!
Còn xót thiên di
Khói về đâu mà bay tròn khóe mắt
Lòng dạ đem vùi nơi cuối sương trắng bơ vơ
Trong chênh vênh đường bay thăm thẳm
Lạc loài nỗi mình chìm đắm giữa ngân vang
Còn nhớ vạn lý mà đôi cánh đã dở dang
Những hạt mưa nắng cũng khoát màu trời lữ khách
Mây theo gió về đâu cho bước chân khắc khoải bóng quê nhà
Bao la mà lạ lẫm từng màu rau
Dòng chảy từ mênh mông nhắc chiếc bóng úa mùa về xứ sở
Những cành cây thiếu tổ còn xót thiên di
Những tiếng trẻ thơ còn reo trong hoang vu cổ tích
Ngón tay ngắn dài níu kéo dư âm
Những người tìm rọi qua nhau âm thầm...
ĐÊM ĐÃ LẺ
Không còn ánh hoàng hôn nào về tắm gội nỗi nhớ đầy vơi
Trong chớm hắt hiu bàn tay rời rã đã cào trầy giấc mơ
Rát cả tiếng khóc
Có tuổi buồn về lăn lóc giữa cuộc hư vô
Dấu chân tìm vào ngày tàn không còn ai gọi
Cái lạnh đang bóp chặt lời nói
Đêm đã lẻ
Những nụ cười nhét lại trong vách hè ngày con chim trắng ra đi
Vẫn ở đó đường bay ghì vào hơi thở
Nơi khói trời trổ dài dang dở
Sợi tơ lòng còn nức nở tiếng ru xưa
Có buổi đem chiếc bóng về thưa lại góc nhà
Nhăn nheo từng nếp xót
Vỡ òa theo ngón kỳ cọ lằn thương.
AI ĐƯA TÔI SANG SÔNG
Ai đưa tôi sang sông
Mà con nước lớn ròng muốn lao vào tận cùng vực mắt
Bến bờ hiu quạnh những tiếng gọi người từ chuyến lênh đênh
Ngả nghiêng cho tâm tình ngón tay vô định vò xé sợi tơ duyên
Ai đưa tôi sang sông
Để gió ngập ngừng cho con đò phiêu lãng cuộc dở dang
Ngồi đan bện từng hôm qua và hiện tại
Cắm cây sào lắng lại khát vọng đã nằm yên trong lòng ngực sâu
Ai đưa tôi sang sông
Cho tôi chèo lái mái mình
ngắt đoạn bể dâu.
GỬI
Có chiều nào về cho tôi gửi đứa con đã xa nhà nhiều tuần tuổi
Để vắng lặng chảy vào con suối lội theo róc rách dòng thương
Cứ sờ vào hạt sương
Nghe tay vừa chạm vết sờn hôm xưa
Có dịu dàng nào bỏ mứa lại trong bữa cơm quê
Để gửi ánh mắt đã ngập tràn nhớ đói
Bỏ nỗi buồn vào trong gối
Ôm hơi sợi tóc bạc
Mà ngời dấu thơ
Và những đêm mơ gác tay vào dặm dày trăn trở
Có đường may trên chiếc lưng đã gở
Gửi về nhiếp lại góc mục cho lành tiếng thở đã dài vướng mãi mắt môi.
Chải tóc thời gian
Một sớm về ngồi chải lại mái tóc của thời gian
Con nghe bao sợ nhớ nhung để yếu mềm rơi vào gác trán
Những rối bời từ lâu chạm rốn
Như vừa đặt lại tên mình trong da diết mới sinh
Sợi tóc của bà mỏng vào từng bước con đi
Sợi tóc của con khóc vùi những đêm gợn tủi
Hai mái đầu thề với mênh mông
Chẳng suông những gãy đổ cho dày hôm nay
Về nếm từng vàng phai
Giấc mơ lắng dỗ hình hài úa tan
Mượt mà dòng suối đi ngàn
Mềm ai từng nỗi chim trời lẻ loi
Hôm này gội trọn đơn côi.
Lê Tuyết Lan
© Tác giả giữ bản quyền. Vui lòng ghi rõ nguồn Bông Tràm sử dụng lại nội dung này.
|
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét