- Trang chủ
- |
- Giới thiệu
- |
- Quy ước
- |
- Tác giả
- |
- Thư ngỏ
- |
- Lá thư Bông Tràm
Tác phẩm kỷ niệm 10 năm hoạt động của Bông Tràm, có sự góp mặt của 50 tác giả với trên 100 tác phẩm. Sách dày 312 trang, khổ 13 x 19 cm, giá 100.000 đồng.
Cõi vô thường
Người ơi trong cõi
vô thường ấy
Đại hải dường như chỉ giọt sương...
Trùng dương sóng nổi rồi tan biến
Dần tắt dài trên bãi cát buồn.
Ai chẳng ngậm ngùi nhìn dâu bể
Đền đài vùi lấp cõi tang thương
Xa mã khuất mờ đường gió bụi
Lạnh hồn cô phụ giữa đêm sương.
Giây phút tao phùng... xa cách biệt
Đắng cay ngày tháng nỗi mong chờ
Người đi không biết bao giờ lại
Kẻ ở chờ mong vẫn mịt mờ.
Trong cõi con người tan với họp
Vô thường nào biết buổi trùng lai
Có lúc nụ cười pha nước mắt
Niềm vui ẩn chứa nỗi bi ai!
Mới thấy vườn xuân hồng rực rỡ
Đào mai thắm sắc đẹp trời mơ
Qua cơn nắng hạ hồng phai nhạt
Sương tuyết thu đông phủ mịt mờ!
Hãy lái thuyền tâm xa huyễn mộng
Xuôi về bến giác giữa dòng trong
Để ta thấy cõi vô thường ấy
Chớ vội đam mê rối cả lòng!
Chim di trú
Chiều nay nắng trở
sang màu tím
Biển lặng khung trời mây tiếp mây
Đàn chim di trú về xa mãi
Mịt mùng năm tháng mỏi mòn bay!
Tổ ấm giờ đây khuất
núi xanh
Cô đơn xa biệt chốn yên lành
Chim kêu thảng thốt chiều ly tán
Rời bỏ rừng xanh bỏ lá cành!
Tháng năm chim mãi
sầu xa xứ
Tiếng kêu khoắc khoải buồn xa xăm
Nước mây sông núi màu cô lữ
Cõi lòng vang vọng nỗi hờn căm.
Năm canh chim mãi
còn thao thức
Trọn mảnh hồn quê ngập đắng cay
Bao nỗi oan cừu như lửa rực
Chờ mong thời vận một vòng xoay!
Chim nhớ đường về
bên tổ cũ
Chỉ chờ xuôi gió thuận đường bay
Chim sẽ họp đàn cao tiếng hót
Xoè tung đôi cánh vượt trời mây!!
Xa nguồn
Ta như con suối đã
xa nguồn
Dòng chảy lặng lờ
dưới nắng sương
Róc rách suối qua
từng phiến đá
Gửi lại lòng ai những
tiếng buồn!
Nước đã thoát ra từ
hốc núi
Họp dòng thành suối
chảy theo khe
Xuyên qua lau lách
vào sông lớn
Suối nhớ nguồn xưa
chẳng lối về!
Ta xưa tự miền quê
xóm nhỏ
Lìa bỏ làng thôn đến
thị thành
Tất bật tháng ngày
bao vướng bận
Mộng đời mờ ảo chữ
công danh!
Công danh thôi chỉ
chuyện phù vân
Lệ ướt viền mi biết
mấy lần
Cũng chỉ màn tuồng
thay ngôi thứ
Lấn chen từng bước
chuyện thua hơn.
Dần dần xa mãi xóm
làng quê
Mái lá ngày xưa
khó trở về
Như con suối nhỏ
trôi biền biệt
Theo mãi trường
giang chẳng nhớ gì!
Nay thêm lạc bước
cảnh lưu vong
Thương nhớ về xa
muối xát lòng
Buồn như con suối
trôi theo sóng
Suốt đời phiêu bạt
cõi mênh mông.
Từng trang sách cổ
Giữa đêm khuya lật
từng trang sách cũ
Gặp người xưa trên
khung chữ phai mờ
Dòng thơ cổ như lệ
buồn đang chảy
Tự thuở nào trời đất
rất hoang sơ!
Gặp Tô Đông Pha buồn
qua đất trích
Cùng Triệu Vân
nhìn lá đổ thu sầu
Bến Tầm Dương tiếng
tì bà tiễn khách
Vội lên bờ khách
phiêu bạt về đâu!
Bao thi bá thuở thịnh
Đường rực rỡ
Nay mịt mờ trong
dĩ vãng tang thương
Không mấy kẻ mĩm
cười trên bến ngộ
Thời gian trôi còn
lại áng thơ buồn!
Ta đã thấy Thanh
Quan sầu rơi lệ
Qua đèo Ngang
thương nhớ bóng quê nhà
Còn Nguyễn Du
thương nàng Kiều khoắc khoải
Mười lăm năm lưu lạc
nẻo trời xa!
Từng trang sách thấy
tiền nhân ta khóc
Trong văn chương lệ
chảy đến bao đời
Từng giọt lệ đã
thành từng viên ngọc
Vẫn trinh nguyên
tinh khiết sáng ngời ngời!
Ta chăm chú đọc từng
trang sách cổ
Phục người xưa để
lại những trân châu
Bằng máu lệ suốt đời
người đổ xuống
Trong văn
chương... phế bỏ chuyện công hầu!
Hàn Thiên Lương
© Tác giả giữ bản quyền. Vui lòng ghi rõ nguồn Bông Tràm khi sử dụng lại nội dung này.
|
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét