- Trang chủ
- |
- Giới thiệu
- |
- Quy ước
- |
- Tác giả
- |
- Thư ngỏ
- |
- Lá thư Bông Tràm
Tác phẩm kỷ niệm 10 năm hoạt động của Bông Tràm, có sự góp mặt của 50 tác giả với trên 100 tác phẩm. Sách dày 312 trang, khổ 13 x 19 cm, giá 100.000 đồng.
Lòng cũng chợt như
trời nhẹ nắng
Bàn tay quên… níu
kỷ niệm xa vời
Một chút gió hình
như không quyến luyến
Mà chênh chao, xui
người nhớ một người.
--
Có một mùa thu hắt
hiu dư ảnh
Và những thanh âm lặng
lẽ… điêu tàn
Trăng chia nhớ,
phía hoàng thành cổ kính
Vàng vỏ tiếng mưa,
rụng xuống mắt buồn.
--
Em đi rồi kỷ niệm
thành dĩ vãng
Trăng từ bi không
ai oán, dối lừa
Không phủ phàng
như lời thơ người viết
Để chiêm bao một cổ
tích… yêu người.
--
Thu cũ ai dặn… đừng
tiếc mộng (1)
Rong rêu ngày xa
xin niêm kín nỗi buồn
Và cả chiếc lá
vàng thu chợt vướng
Phía bên này dòng
đau… một sắc tím bẻ bàng
CHO MÙA THU CŨ
Phía
chiều đang muộn… mùa thu
Anh
còn biết nơi nào chạy trốn
Cũng
như em tránh sao khỏi những ngày giông bão
Bởi
đàn bà nên phải đa đoan.
--
Mùa
thu bây giờ em đã khác xưa
Khuôn
ngực trăng gầy ký ức bờ mi
Anh muốn
ngã vào lần em nhắm mắt
Dù rằng
vời vợi cách chia.
--
Anh muốn
ngã vào thời buồn hiu hắt
Một
thuở phi tần lòng ai cung cấm
Đập
gương soi hình, xếp lại tàn y
Hoa
cung nữ (2) về theo duyên phận.
--
Từng mảnh
mùa hè vỡ òa kỷ niệm
Anh
nghe nhang trầm nghi ngút vào thu
Chiều
muộn rồi tình ơi sao bạc
Em chết
nơi nao sao chẳng trở về.
--
Thu có
nhớ một người năm cũ
Tiễn
nhớ nhung về, đầy mộng phấn hoa
Đầy tiếng
lá xạc xào bên thành nội
Khơi lệ nhòa, phía ấy một dòng Hương.
NHẮN VỚI NGÀY XƯA
Ôi, bỗng nhớ những
chiều xưa thành Huế
Cơn mưa nào đến từ
phía bơ vơ
Chảy trong máu để
nghe hồn rợn ngợp
Những vũng sầu
rưng rức nhớ em
--
Đôi mắt ấy và cả
làn tóc ấy
Đã về đâu ta biết
tìm đâu
Một lời nhắn với
ngày xưa đã mất
Đêm nguyên sơ mộng
biết Ngự Bình
--
Ơi, thành Huế con
đường nào em đến
Làn môi hường vang
động thanh âm
Bàn tay nắm quên
đi ngày đi tháng
Chào phiêu linh những
luân lạc kiếp này.
--
Rồi em đi như em từng
đến (3)
Chỉ con đường đứng
lại lặng câm
Đêm buồn quá làm
sao không khóc được
Những mảnh vỡ
trong hồn chìm lắng, ngân lên.
--
Lẽ nào Huế một đời
ta mắc nợ
Những cơn mưa và
những cơn say
Từng phiến lá trên
đường Lê Lợi
Nghe vầng trăng
chia nhớ phía Tràng Tiền.
--
Nhắn với ngày xưa
hai mươi năm có lẻ
Con trăng gầy cõi
mộng hoang thưa
Và những cơn mưa
thấm nửa hồn nhân thế
Huế bây chừ buồn lắm
phải không em.
NGHE CUNG SẦU GIA THỌ
Tôi đã nghe “Cung sầu Gia Thọ” (4)
Nghe hoàng hôn, sương giăng bến Ngự Bình
Từ cung phi thành hoàng thái hậu
Kiếp má hồng biền biệt cố hương.
--
Ơi dòng Hương, dòng đời biến chuyển
Trọng khinh nhắc nhở chuyện sơn hà
Sầu cung cấm, ngổn ngang tình - hiếu
Vẫn “mẫu nghi thiên hạ” một đời.
--
Rèm châu, cung oán, héo gầy
Là thuyền xa bến, gió mưa lạnh lùng
Nam Kỳ mất, ủ mày chau mặt…
Rối ren thay “tứ nguyệt tam vua”.
--
“Từ huấn lục” những lời vàng ngọc
Đạo làm người giữ nếp giản đơn
Khuyên vua tôi dùng quan thanh bạch
Xóa tội người bị đày đến Thừa Nông (5)
--
Ngày cuối đời, kinh đô thất thủ
Gió tây buồn tiếng nhạn thở than
Gấm son, quyền quý, vui buồn
Ngâm lên một khúc cung sầu lẻ loi…
Võ
Văn Trường
_________________________
(1) Ý trong bài “Mùa thu cũ” của Hoàng Lộc
(2)Một loài hoa xuất xứ từ Pê
Ru - Nam Mỹ, chỉ nở vào buổi chiều và tàn khi bình minh lên, rồi để lại trên đài
hoa một quả nhỏ, hình thù như hạt hồ tiêu, bên trong hạt chứa một loại tinh bột
chuyên làm phấn nụ cho các cung nữ. Một loài hoa nở nhiều màu sắc và cũng đổi
theo thời tiết đất trời mưa nắng. Theo NB Bùi Ngọc Long - Huế.
(3) Ý thơ Hoài Khanh
(4) Xúc cảm khi
nghe “Cung sầu Gia Thọ” của NS Thái Thịnh, viết về cuộc đời đức Từ Dũ.)
(5) Khi sau viết thư can gián vua Tự Đức, Phạm Phú Thứ đã bị đày đến Trạm Thừa Nông làm sai dịch.
© Tác giả giữ bản quyền. Vui lòng ghi rõ nguồn Bông Tràm khi sử dụng lại nội dung này.
|
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét