- Trang chủ
- |
- Giới thiệu
- |
- Quy ước
- |
- Tác giả
- |
- Thư ngỏ
- |
- Lá thư Bông Tràm
Tác phẩm kỷ niệm 10 năm hoạt động của Bông Tràm, có sự góp mặt của 50 tác giả với trên 100 tác phẩm. Sách dày 312 trang, khổ 13 x 19 cm, giá 100.000 đồng.
KHÓI HƯƠNG LƯNG TRỜI
“bởi con heo mẹ đèo khúc chuối
bởi con muỗi mẹ thả màn loan”
cái ngày con trẻ sang ngang
ngã nghiêng cười khóc
thênh thang cuộc người
trăm năm môi phải
màu tươi
rưng rưng giữa những nụ cười thế nhân
lằn chỉ tay rạn phong trần
mẹ ôm con
giữa bao lần rưng
rưng
đường trơn phải bấm
ngón chân
ngọn đèn trứng vịt sáng gần tối xa
dòng sâu sao cứ la đà
giấu gì đáy nước
như là ngàn năm?
ngàn năm cũng ánh trăng ngần
cũng vi vu gió
cũng thầm thì yêu
cũng chân mẹ biết
bao chiều
bước cao thấp giữa liêu xiêu nẻo người
cũng môi mẹ biết bao cười
cho mây êm ái giữa trời phân vân...
đường con đi có ngại
ngần
dạy con bằng mắt
để phần tin yêu
cầu tre lắc lẻo bao nhiêu
vòng tay mẹ vắng
nay chiều cút côi
con về
nẻo trở xa xôi
khói hương phảng phất
chim trời xiêu
xiêu...
30/3/2019
MÀU
CAU KHÔ
Về lại. Con thấy nhớ
màu cau khô
Bê bết trên áo mẹ
Phù sa
Dưới bóng râm so đũa
Lá xanh và hoa trắng
Xé nắng tan thành
trăm nỗi băn khoăn…
Đất hứa thị thành
chỉ có ánh trăng lu
Canh cho dãy đèn
đường tỏa sáng
Ta đi qua rồi
Ngoái đầu nhìn lại
Tiếc kim cương đom
đóm ngõ quê nghèo!
Ta giã từ con đường
cái quan
Chuyến phà xưa dang
rộng
Chở ta qua bến phục
sinh
Rao bán chuỗi ngày
không có mẹ!
Ôi màu cau khô
Lớn lên từ đất!!
21/02/2012
VÒNG TRÒN NGỌT NGÀO
Ngày mẹ gả con, cả hai cùng khóc
Con khóc vì lo sợ vu vơ
Mẹ khóc vì từng trải bấy giờ
Đêm xuất giá mẹ con mình khóc
Ngày con làm mẹ, cả ba cùng khóc
Cháu khóc chào đời, dõng dạc, hồn nhiên
Con khóc vì nỗi đau đớn đầu tiên làm mẹ
Và mẹ khóc khi con mình oằn oại
Rồi có một ngày một mình con khóc
Nước mắt lặng thầm tiễn mẹ đi xa…
Mẹ ơi! Ngày cháu về với người ta
Đêm xuất giá, cả hai cùng khóc
30/8/2012
TỪ MỘT TÌNH YÊU
khói lãng đãng trên mặt sông tợ màu áo cũ
phía ngôi nhà màu xám
thừa rất nhiều chỗ trống
con chim ở đâu sà xuống ngậm một cọng rơm khô
nghiêng đầu ngắm một người đàn bà đang bới tóc
(lẽ thường tình)
như khi mẹ khóc
bởi chiều nao nhà không gạo nấu cơm
tháng Bảy này nước nhảy mênh mông
sao đàn cá rô đồng đi biền biệt?
dòng Long Giang đỏ quạch màu xa vắng
quyện vào bông súng trắng miên man
nhớ dáng mẹ tựa lưng vào sợi nắng
nhớ vòng tay ấm ngày mưa bão sấm rền
ngước bóng chiều chỉ thấy mây bay
trời xanh điểm xuyết đóa hồng sắc trắng
26/10/2016
Lâm Trúc
© Tác giả giữ bản quyền. Vui lòng ghi rõ nguồn Bông Tràm khi sử dụng lại nội dung này.
|
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét