- Trang chủ
- |
- Giới thiệu
- |
- Quy ước
- |
- Tác giả
- |
- Thư ngỏ
- |
- Lá thư Bông Tràm
Tác phẩm kỷ niệm 10 năm hoạt động của Bông Tràm, có sự góp mặt của 50 tác giả với trên 100 tác phẩm. Sách dày 312 trang, khổ 13 x 19 cm, giá 100.000 đồng.
Nếu em trở lại sông Hương
Nếu có một ngày em trở lại sông Hương
hãy nhặt dùm tôi mảnh trăng màu mắt em sáng
nhất
soi lòng tôi vấn vương
những dụ ngôn xuân xanh chất ngất
màu nắng mật ong đêm thắp nến sinh thần.
Nếu có một ngày em trở lại sông Hương
hãy hái dùm tôi một cánh hồng thủy tinh ký ức
có mùi hương mới lạ rất quen
để tặng em - cô gái lúc chưa chồng.
Nếu có một ngày em trở lại sông Hương
hãy ghi dùm tôi tiếng đàn câu hát
ủ trong men tim rực rỡ ấm nồng
ru em qua đêm băng rít buốt,
Hãy đọc dùm tôi bài thơ hồng vụng về tôi đã
viết
bằng ngòi bút tuổi trẻ
bằng ngôn ngữ thanh xuân
bằng mực phượng hồng trổ trên biển chiều khao
khát,
Hãy kể tôi nghe gập phẳng lụa màu gót son em
bước
quãng qua tôi mọc dấu xương rồng
tôi đã sống màu hoa khắc nghiệt
gió bụi báo tin loang tím thiệp hồng
Nếu có một ngày em trở lại sông Hương...!
Miền Trung mùa lũ
Mùa lũ không hẹn như đến từ nghìn năm trước
những thuyền lá tả tơi
những cánh tay gấp hối mọc lên giữa vô định dòng
trôi
đồng bằng ngắc ngoải biển khơi
xóm làng lô nhô bọt biển
Tôi đi trên con đường giấu mặt ký ức
sóng nước dậy vị cay
nỗi kinh hoàng đêm mùa trước chưa nguôi
những ngôi nhà cách điệu trổ cửa lên mây
những hình hài run rẫy mình chim trên cây sống
sót
chó con khóc chủ trắng nhợt thau nhôm
Cơn lũ đêm nay bất ngờ tập kích
đã ai kịp trở tay?
heo chó lợn gà... hỗn mang mất tích như thây
ôi món đồ chơi rẻ xoàng trên bàn tay thượng đế
làng quê im lìm màu thanh tiếng dế
Miền Trung nghẹn ngào hơi thở
nỗi kinh hoàng đêm mùa trước nườm nượp phô bày
mắt đỏ thuồng luồng nhe nanh ám đoạt
những nụ cười vừa hé
những nụ cười dâu bể
những nụ cười thanh xuân
Tôi nghe
ngôn ngữ khẩn cầu lịm dần trên bàn tay thượng đế...!
Giấc mơ phục sinh
Sương thu lắc rắc
nhạt nhòa
núi vươn cánh nhạn
vừa xa
vừa gần
Tĩnh trong một tiếng
chuông trầm
người về ảo ảnh
vừa gần
vừa xa
Bàn tay con
níu tay cha
dấu chân không dấu sương sà
giấu chân
Cha ngồi dáng
của chinh nhân
con đi hồn vóc thanh xuân
thuở người
Nghe như
đồng đội cha cười
tiếng lăn long lóc giữa đời tự do
Nghe như
thủ thỉ hẹn hò
“chàng chàng thiếp thiếp” đuổi giờ tòng quân
Nghe như
mía mật rót ngần
“con đi việc nghĩa yêu dân mến làng”
Nghe như
mắt trẻ mơ màng
“cha đi lấy ánh sao vàng cho con”
Nghe như
bịn rịn quê hương
phù sa tráng mịn đôi chân bước giòn...
Bàn tay cha
nắm tay con
dấu chân in dấu lối mòn
giấc mơ
Trống rỗng
Một ngày trôi trong đêm
những ký tự bị nhốt trong hũ
vô định
Câu thơ tôi vướng ngãi bùa mắc cạn
rối rắm tơ vò không thấy đầu đuôi
ngày nhạt nắng mốc meo đêm ướt hẩm
hoàng hôn chiều bốc khói buông xuôi
Cây trầm tư mọc rễ kín mây trời
những lẽ thường ngăn vách đồng, không thấu
đôi mắt vô hồn miên du chới với
đôi đũa nặng trì gắp muối quạnh hiu
Sông không là sông bên bến nước cô liêu
núi không là núi nhấp nhô đôi cánh nhạn
em không là em của tình yêu vô hạn
tôi lạc mất tôi trong nốt nhạc vô thường
Ánh mắt cùn lì giần nhừ ánh sáng
lũ nghĩ suy chết sống sượng vô chừng
ngày trống rỗng, tôi khâm liệm tâm hồn
trong căn phòng mong manh của gió
Nguyễn Trọng Lĩnh
© Tác giả giữ bản quyền. Vui lòng ghi rõ nguồn Bông Tràm khi sử dụng lại nội dung này.
|
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét