- Trang chủ
- |
- Giới thiệu
- |
- Quy ước
- |
- Tác giả
- |
- Thư ngỏ
- |
- Lá thư Bông Tràm
Tác phẩm kỷ niệm 10 năm hoạt động của Bông Tràm, có sự góp mặt của 50 tác giả với trên 100 tác phẩm. Sách dày 312 trang, khổ 13 x 19 cm, giá 100.000 đồng.
TRẦM TÍCH XUÂN
Ba mươi năm trăng mọc một phương
những ngôi sao thần dân không đổi ngôi
mặt trời chẳng bình yên soi rọi
lòng người man man như tơ trời
đường nhân thế trăm ngàn bất ổn
vết bầm hằn lên mỗi lương tri
chỉ có Em
mùa đông đến lại đong đầy nổi nhớ
khi xuân giục giã tận phương ngoài
Ai ngửa mặt nở cái cười nửa nụ
Ải quan đầy những xa hoa
Tôi đứng lại mắt nhìn xa tám hướng
hướng nào cũng mờ bến sông xưa
nghe lở lói bao nỗi buồn trầm tích
mắt môi xưa hong lại tháng năm vừa…
Khoác vội mùa xuân qua lớp áo
du hành từng nẻo quê hương
biết nỗi niềm qua từng ô cửa
nghe mùa xuân chảy theo các con đường
Tuổi trẻ đánh đu mùa xuân qua lớp áo
vàng xanh sặc sở khắp quê
có bà mẹ áo nâu, cánh bạc
ngóng con xa, mùa xuân vẫn chưa về
khi mùa đông cáo chung
ngày xuân thức dậy xanh cành
YÊU TRĂNG
(Tuyệt một đêm với Trăng trên tầng cao SG)
Lỡ đã hẹn cùng trăng nên suốt đời yêu mến
Có lúc em lờ mờ hư ảo, lúc sáng trong
Lúc nhạt nhoà bị vần vũ mây giăng
Tôi yêu trăng nên yêu cả em Hằng
Có lẽ trên cao em cũng vén mây nhìn xuống
Cho rõ người - tha thiết với trăng
Tôi xa quá và em cùng xa quá
Nên cả đời mường tượng mắt môi xinh
Lúc trăng thanh sao em mãi vô tình
Tôi kiêu hãnh giữ tình em đơn chiếc
Có thể tôi vô tình chưa khi nào biết
Lúc sáng trưng em tỏa sáng chỗ tôi ngồi
Đã một lần tính xách cung bắn em rơi
Nhưng nghĩ lại trần gian thiếu em buồn biết
mấy
Hình như lần trăng ấy
Mắt buồn xo và ánh sáng mờ mờ
Tôi yêu em cho thỏa sức tình thơ
Để thần thức nhập với hồn trăng mộng
Có những đêm ta kiêu hãnh dưới trời gió lộng
Ngồi ôm đàn vỗ khúc: - Dưới trăng ca
Tôi thương em lúc mưa gió mịt mờ
Buồn như núi, mênh mông như biển lớn
Này trăng ơi! Em đừng làm tôi giận
Sợ vô tình bỏ mặc ánh trăng nghiêm
Rồi trăng lên màu ánh sáng dịu huyền
Soi xuống thế. Tôi về nghe kinh nguyện
Ta yêu trăng như say đời dâng hiến
Buổi ta về trăng trải thảm vàng mơ
THỨC DẬY TÔI
Chuyện đời dài lắm bạn ơi
An nhiên vui với cuộc chơi nhẹ nhàng
Bỏ trong ta những buộc ràng
Tự do, tự tại bên đàng trần ai
Đêm thâu cho đến ngày dài
Công việc đến ráng lai rai kiếm
tiền
Bằng không, mặc kệ an nhiên
Bạn bè, thi phú chẳng phiền muộn ai
Rủi may trong cõi đời này
Dang tay nhận lấy trong tài mệnh thôi
Nắng rồi, thức dậy tôi ơi
Mốt mai tôi cũng là tôi với đời
GIỮA PHỐ CHIỀU
Chiều nay giữa phố ta ngồi
nhìn thiên hạ biết bao người lại qua
mắt nào đo đếm phong ba
mắt nào thấu thị ngọc ngà trần gian
Phấn hương lớp lớp hàng hàng
mùa xiêm áo cũng rộn ràng thướt tha
ngắm nhìn no mắt dáng hoa
có còn ai hiểu lòng ta thế nào?
Chùm sao Bắc đẩu trên cao
Sài Gòn ơi, gửi lời chào nghĩa nhân
và em hãy cứ ân cần
mỗi bước đi vững đôi chân thiện lành
Ta từng tháng thắm, ngày xanh
bàn chân muôn dặm hành trình bể dâu
đi qua mưa gió dãi dầu
có ai hiểu được nhiệm mầu trần gian?
Nghiệm cả đời viết bài văn
trang nghiêm mà đọc trước thăng trầm này
ta ngồi giữa phố chiều nay
vẫn còn Em mở vòng tay đợi mình
GỬI MỘNG VÀO THƠ
Đêm còn gửi mộng nhân gian
có ai thức với trăng vàng cùng ta
từ em áo mỏng ngọc ngà
phiến tình rơi chạm sương pha mái đầu
phải em là ngọc, là châu
đi qua phố lạ làm dâu cho đời
xanh màu điệp khúc chơi vơi
giật mình, ta gọi người ơi, đợi mùa...
Ngã Du Tử
© Tác giả giữ bản quyền. Vui lòng ghi rõ nguồn Bông Tràm khi sử dụng lại nội dung này.
|
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét