- Trang chủ
- |
- Giới thiệu
- |
- Quy ước
- |
- Tác giả
- |
- Thư ngỏ
- |
- Lá thư Bông Tràm
Tác phẩm kỷ niệm 10 năm hoạt động của Bông Tràm, có sự góp mặt của 50 tác giả với trên 100 tác phẩm. Sách dày 312 trang, khổ 13 x 19 cm, giá 100.000 đồng.
Anh
ta là trưởng phòng. Chức vụ đủ khiến người khác dễ cảm thấy xa cách nhưng anh
ta lại rất hòa nhã với tất cả nhân viên. Nó mới vào công ty và dường như cũng bị
choáng ngợp trước vẻ thân thiện của anh ta với nhân viên mới:
-
Anh là Lịch, trưởng phòng. Nhưng em cứ quên cái vụ ấy đi, mình là đồng nghiệp tốt
của nhau là được rồi.
Anh
vốn là người thân của sếp nên khi mới vào nó cũng như một số người cho rằng anh
được cất nhắc lên vị trí này là điều hiển nhiên. Và cũng bởi thế nó nghĩ rằng
anh ta sở dĩ luôn thân thiện như thế là vì anh ta muốn người khác nhìn anh bằng
con mắt thiện cảm hơn và sẽ công nhận đến năng lực của anh hơn là cái mác danh
lợi ban đầu ấy.
-
Em làm những việc này nhé, cái gì không hiểu cứ hỏi anh. Xong rồi cứ đề tên
anh, để nếu mà có sai sót gì thì anh chịu cho.
Ban
đầu, vốn là một nhân viên mới nên nó rất nhiệt tình với công việc, và khi nhiều
người không dám giao việc cho nó vì sợ xảy ra sai sót thì anh luôn giao cho nó
mọi thứ kể cả những việc lặt vặt nhất. Anh cẩn thận kiểm tra kỹ mọi thứ nó làm,
và với một người mới, khi được giao việc là đã cảm thấy muốn cống hiến lắm rồi.
Thêm nữa, tuy chỉ là việc vặt nhưng cũng ngốn của nó mớ thời gian, nhưng thi
thoảng nó luôn nhìn thấy sự động viên của anh, và đôi khi nó lại nghe anh nói với
mọi người: “Công việc sếp giao thật mệt mỏi.”, chính vì thế từ cảm giác biết ơn
khi được tin tưởng nó chỉ muốn có thể san sẻ và làm được gì thì làm từ những
công việc anh giao cho nó.
Vì
tính chất công việc nên thường mọi người đều nghỉ trưa tại văn phòng. Đó là khoảng
thời gian tán gẫu của họ sau những giờ làm căng thẳng và mệt mỏi. Sự tồn tại của
anh đôi khi hòa lẫn vào họ, lâu dần nó và cả họ đều quên mất mối dây ràng buộc
giữa anh và sếp. Việc nhân viên nói xấu sếp vốn là điều hay xảy ra và thi thoảng
anh cũng chêm vào :
-
Đôi khi cứ bắt anh chạy dự án mệt luôn, nhưng sếp thì chỉ biết ký chứ đâu có chịu
đi khảo sát bao giờ, tội nhân viên chúng mình, nhỉ?
Sự
gần gũi của anh khiến mọi người dường như cũng có thể nói gì trước anh. Vì thế,
nó rất ngưỡng mộ anh, không chỉ vì sự đồng điệu của anh với mọi người mà còn vì
sự hòa nhập thân thiện anh gầy dựng ở văn phòng này, cách sống của anh là điều
mà một sinh viên mới ra trường như nó vẫn luôn muốn noi theo.
Anh
còn là nhân viên luôn đứng hàng top trong công ty với những bản kế hoạch và ý
tưởng được công nhận, chính vì thế đôi khi có những cuộc cãi vã xảy ra người ta
sẽ luôn đứng về phía anh.
-
Tôi nghỉ việc, tôi không thể tin được dự án mà tôi đã dày công nghĩ ra anh lại
dành trắng trợn như thế.
Cuộc
cãi vã giữa anh và một nhân viên cũ nhưng người ta chỉ dành sự thương cảm về phía
anh, vì hơn ai hết anh luôn đứng top nhân viên và với hảo cảm người ta có với
anh, ai cũng không tin một nhân viên khác. Nhưng đó là khi nó chưa biết mọi thứ.
Ngày đó, nó về trễ vì nó muốn hoàn thành cho xong công việc anh giao vì nghe
nói ngày mai anh có buổi họp sớm với sếp. Văn phòng tối om chỉ còn bàn làm việc
của nó và nó nghe tiếng điện thoại vọng ra từ văn phòng anh, có lẽ anh không
nghĩ là còn ai bên ngoài :
-
Đúng rồi… anh, trong giờ giải lao hôm nay em nghe Hồng nó nói về dự án đó anh ký
tên mà nó không đồng ý, cả Thi và Trúc cũng vậy. Anh nên xem lại vì tụi nó hay
phản đối sau lưng anh…
Và
nó còn nghe loáng thoáng về những dự án mà anh luôn nói là vụn vặt nhưng toàn
nó làm và đứng tên anh, còn nói về việc anh ở lại công ty đến giờ này nhưng kỳ
thực anh chỉ mới quay lại công ty để duyệt mail… Tai nó như ù đi và nó không nhận
ra anh đã đứng trước mặt nó từ lúc nào. Có thoáng chút ngỡ ngàng nhưng anh
nhanh chóng trấn tĩnh ngay, không một lời giải thích, không cả lo sợ, anh bước
qua nó đi về như không có gì xảy ra.
Những
ngày tháng sau đó, nó nhận một khối lượng công việc khổng lồ đủ để nó biết anh
đang tìm cách đẩy nó ra khỏi công ty vì mệt mỏi. Nó cũng hiểu những lời nó nói
ra sẽ không ai tin, kể cả việc anh chuyện dành công của người khác hoặc thường
tỏ ra thân thiện với anh em để có thể moi được thông tin để báo lại với sếp.
Anh vẫn thế, vẫn làm nó ngưỡng mộ về cách sống, đủ để dung hòa tất cả các bên,
chỉ là nó muốn hỏi anh, liệu cách sống đó có bao giờ làm anh mệt mỏi không, chỉ
là giờ nó không còn cơ hội để hỏi.
Lê Hứa Huyền Trân
© Tác giả giữ bản quyền. Vui lòng ghi rõ nguồn Bông Tràm khi sử dụng lại nội dung này.
|
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét