- Trang chủ
- |
- Giới thiệu
- |
- Quy ước
- |
- Tác giả
- |
- Thư ngỏ
- |
- Lá thư Bông Tràm
Tác phẩm kỷ niệm 10 năm hoạt động của Bông Tràm, có sự góp mặt của 50 tác giả với trên 100 tác phẩm. Sách dày 312 trang, khổ 13 x 19 cm, giá 100.000 đồng.
BIỂN
Biển
tặng em những dòng nước mát
Biển
cho em giây phút bình yên
Biển
nhớ... dấu chân còn in trên cát
Biển
và em, một góc trời riêng
Bên
nhau mãi thương nhau thật nhiều
Vì
biển và em luôn là điểm hẹn
Vì
biển và em luôn là nỗi nhớ
Kỷ niệm buổi đầu, mới thầm yêu
Về
nghe em, biển chờ và đợi
Chuyện
ngày xưa cùng biển bên nhau
Biển
lặng, đang cùng ai mời gọi
Biển
luôn hàn gắn vết thương đau
Hết
một thời dông tố biển dâng
Màu
nắng hòa với biển xanh thầm gởi
Điệu
nhạc du dương cùng làn gió thổi
Biển...
đã về với tuổi thanh xuân
CHIỀU NGHE SÓNG VỖ BIỂN BỜ PHAN THIẾT
Phan Thiết hề Phan Thiết
Nhớ thương hề tình nhân
Bao năm hề mong đợi
Chờ mãi hề sang xuân
Sóng
vỗ bờ cao chiều chiều lặng
Mây
nước mông mênh biển biển xa
Em ở
bên kia tình cách trở
Không
biết hôm nào em nhớ ta
Gió
thổi lung linh hàng liễu mỏng
Mặt
đất lao xao hạt cát vàng
Anh ở
bên này thương đồng vọng
Sao
thấy trong lòng nhớ xốn xang
Ghềnh
đá nghe vang lời sóng dữ
Lòng
người cách biệt tận xa xăm
Dạ Lan
ngày ấy, người thục nữ
Chạnh
nhớ không nguôi giọt lệ thầm
TẢN
MẠN MỘT THỜI TRONG KHÚC HÁT
Nhớ
mãi một thời
Yêu em
nồng nàn bên phố Hội
Thuở
em chưa biết son môi
Một
màu trắng
Tinh
khôi và duyên dáng
Gọi
thầm "Dạ Lan"
Sao mà
thương mà nhớ
Rằng
xưa có gã khờ
Lên
non tìm động hoa mơ
Hoa mơ
anh không thấy
Chỉ có
một nàng thơ
Phố
Hội ơi…
Anh
vẫn còn nghe từng nhịp thở
Của
trái tim người thục nữ
Mà anh
đang chờ
Và
đang đợi bóng hình xưa
Nhớ
một chiều bên sông Hoài phố cổ
Mặt
nước lung linh nhè nhẹ thiệt bình yên
Làn
gió vô tình
Thổi
tóc em bay
Anh
nắm nhẹ bàn tay
Và
thoang thoảng mùi hương
Trong
tĩnh lặng
Tình
yêu trong huyền ảo thiệt vấn vương
Rồi dạ
khúc chiều hạ
Không
biết vì sao
Chia
tay tự lúc nào
Hoàn
cảnh tách đôi
Đành
ôm trăng đánh giấc
Một
giấc ngủ bên đồi
Gọi
thầm và nhớ mãi "Dạ Lan" ơi…
NGÀY
ĐÓ…
Anh
bên em
Nơi ấy
lạnh vô cùng
"Có
anh, sao ấm lạ"
Nép
vào đi
Để
trái tim và nhịp thở cùng hòa chung
Một
ngọn gió bấc vô tình
Lướt
nhẹ qua em
Gió
cũng thẹn thùng
Em mĩm
cười bẽn lẽn
Nhìn
đám mây chiều dần khuất
Anh
nghĩ thầm…
"Mây
cũng ghen với mình mất đi thôi"
Hạnh
phúc từng khoảnh khắc
Nụ
cười bên đôi môi
Hồn
nhiên và chân thật
Nắm
lấy bàn tay
Sao
thấy tình yêu như khúc hát mẹ ru
Nắng
tắt dần… bóng tối trở lại
Yêu,
thương, nhớ và xa cách
Áo dài
ơi! Mối tình đẹp nhất
Không
biết vì sao
Hay
duyên phận của những con người
TÔI VÀ
EM
Tôi
vẫn sống như ngày xưa em ạ
Buổi
sương mai đè nặng ủ hai vai
Chim
và nụ đón mời nhau rất lạ
Mây
vuông tròn vội vã tính đời sai
Và
bổng thấy bên cành hoa mới nở
Một
bông hồng bông đỏ cái xuân xanh
Lá
tuyệt vời rủ rê nhau hơi thở
Mộng
hồn xưa về lại tiếng chim thanh
Nhưng,
đã mất một thời xưa bé nhỏ
Thuở
còn vui với mộng tiếng du dương
Và
thời gian lại như dường rời bỏ
Trăm
con đường, ngàn góc phố yêu thương
Nằm
tưởng tiếc những ngày xưa lỡ dỡ
Những
cây me, cây phượng ngát hương thề
Tôi
vội mất hay thời xưa đã vỡ
Ôi
nàng ơi! Em hởi nức hôn mê...
Phương Lê
© Tác giả giữ bản quyền. Vui lòng ghi rõ nguồn Bông Tràm khi sử dụng lại nội dung này.
|
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét