- Trang chủ
- |
- Giới thiệu
- |
- Quy ước
- |
- Tác giả
- |
- Thư ngỏ
- |
- Lá thư Bông Tràm
Tác phẩm kỷ niệm 10 năm hoạt động của Bông Tràm, có sự góp mặt của 50 tác giả với trên 100 tác phẩm. Sách dày 312 trang, khổ 13 x 19 cm, giá 100.000 đồng.
Lương Sơn một sớm mai hồng
Có phải nơi này, cách một tầm tay
Trong nắng sớm của một ngày đã cũ
Bầy chim non đã theo mùa di trú
Em cũng ra đi, trống vắng đong đầy
*
Anh ngồi đây với nỗi nhớ xa xôi
Thầm nuối tiếc, một ngày xưa vụng dại
Cứ huyên thuyên nói tràng giang đại hải
Biết đâu “giờ
vàng” lặng lẽ chìm trôi
*
Chợt con chìa vôi
ngứa giọng hót khan
Dưới tán lá sum
suê, hưng hửng nắng
Anh nhớ tiếng ai dấm da dấm dẵng
Cười bảo anh, chỉ giỏi chuyện
sang đàng
*
Bóng nắng nghiêng, ngày cũ muộn
màng
Anh ngồi đó, hong chút tình nho
nhỏ
Trong gió chảy, đưa ngày đi xiêu
xó
Len lén lạnh đầu mùa, đông đã
sang
*
Biết chúng mình đã không thuộc về
nhau
Chỉ có vậy, tự nhiên không phải
vậy
Nỗi xót xa đã vờ như không thấy
Có một ngày, ta giả dụ tin nhau...
Em
về thăm quê
Bóng nắng hoen mờ loang trong tay
Người đi, dốc đứng sương giăng dầy
Dốc Đá, treo nghiêng triền góc nắng
Chầm chậm chìm trôi, phai dấu ngày
*
Biết có em về thăm quê xưa
Hoa chuối bừng lên sắc đổ thừa
Cho mùa năm đó, chưa tròn vẹn
Dang dỡ bên đời, giấc đẩy đưa
*
Hoa sáng ven đường, nắng lung linh
Quê xưa trong gió mới trở mình
Ngổn ngang những công trình đang mở
Như gọi mời những kẻ phiêu sinh
*
Khẽ khàng trôi ngọn gió thời gian
Ngước mắt nhìn quanh, thoáng ngỡ ngàng
Khuất lấp lối mòn đi lên rẫy
Đâu rồi gồng gánh những gian nan
*
Bổng vang lên tiếng cười giòn tan
Chiều buông rơi vạt nắng hoe vàng
Vẫn bến sông xanh, thì con gái
Chợt nhớ tầm này, mùa đã sang...
Đêm
hội diễn
Gượng đêm, với nhịp lời ca
Trầm sâu, thắc thõm xót xa dỡ chừng
Nghiêng đầu, em chợt quay lưng
Đánh rơi ánh mắt, sáng bừng bóng đêm
Đêm liên hoan
Hồn nhiên chưa - nước mắt
Rơi trong đêm liên hoan
Biết chừng nào gặp mặt
Mà... See you again
*
Đường đời rồi trăm ngã
Lần hồi em bước qua
Lòng anh là chiếc lá
Rơi đâu đó, quê nhà
*
Còn vương màu đất đỏ
Chiếc lá khô trở mình
Vô tư theo chiều gió
Khẽ khàng nhịp rập rinh
*
Mai này, rồi xa lắm
Chừng nào gặp lại nhau?
Đôi mắt ai nồng ấm
Điều gì muốn gửi trao
*
Như không rồi, nước mắt
Ráo hoảnh tự bao giờ
Bâng quơ chiều, thưa nhặt
Quay ngang, cười vu vơ...
Tím ngát màu hoa tinh khôi
Rung rinh trong chiều dập dờn
khoe sắc
Bên bầy sẻ nâu chao chác đôi hồi
Không gặp nữa, đã chắc gì ly biệt
Vẫn còn đây, mướt một triền đồi
Thấm đẫm ngày xưa, màu hoa đậu
biếc
Không phải là sen, thì đứng gần bùn mà chi
Rồi quay lại, bằng cái nhìn nhang
nhác
Bàn tay đã dơ thì rữa sạch được
gì?
Hông hốc nắng, phủ trên những
mãnh đời rời rạc
Cứ khao khát những điều huyễn
mộng vời xa
Theo những giá trị đã lần hồi
xiêu dạt
Ngoảnh lại nhìn, anh cố đứng dậy
vượt qua.
Lê Thanh Hùng
© Tác giả giữ bản quyền. Vui lòng ghi rõ nguồn Bông Tràm khi sử dụng lại nội dung này.
|
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét