- Trang chủ
- |
- Giới thiệu
- |
- Quy ước
- |
- Tác giả
- |
- Thư ngỏ
- |
- Lá thư Bông Tràm
Tác phẩm kỷ niệm 10 năm hoạt động của Bông Tràm, có sự góp mặt của 50 tác giả với trên 100 tác phẩm. Sách dày 312 trang, khổ 13 x 19 cm, giá 100.000 đồng.
Đã là sông thì sẽ chảy
“Suối chảy đời suối và sông chảy đời sông”
Sao con mương bên hiên nhà, loằng ngoằng không chịu chảy
Rác rến lưu cửu bao năm trở mình trỗi dậy
Tránh gió dạt bờ, xoay chuyển lòng vòng
*
Đã xáo động giấc mơ thời thiếu nữ bằng sự hoài nghi
Biết đâu đó có ai còn mong đợi
Mà thời gian lọt qua kẽ tay, ngoài tầm với
Cơn gió lạ đong đưa, gợn sắc kiêu
kỳ
*
Sao đánh đố cuộc đời bằng sự lỗi
thời
Khi không tự viết được ra lời
phát biểu
Thì đâu có trách nhiệm, tư duy gì
vin níu
Cứ hời hợt cho hết ngày, rệu rã
buông lơi
*
Đêm dần qua và mơ ước cũng dần xa
Rách toạc những tháng năm chộn
rộn
Mà tuổi trẻ đầu tư vào đó, biết
đã thu hồi đủ vốn?
Tính toán loay hoay đến vàng mắt
xanh da
*
Trời đã sáng, bóng mờ lớp lớp vỡ
toang
Rều rác khô cong dưới ánh mặt
trời, lộ dần ra bản chất
Chiêm nghiệm chuyện bao đời: hơn
- thua, được - mất
Sao rậm rực bên đường, trong
tiếng gió quẩn đồi hoang...
Cơn bão rớt quanh đây
Tháng mười đưa cơn bão rớt
Loang tan mặt biển đục ngầu
Quạnh hiu bãi bờ trắng nhợt
Cuộn trào, lớp lớp chìm sâu
*
Hàng dừa tả tơi rũ rượi
Co ro gốc cột trầm ngâm
Gió giật từng cơn tức tưởi
Xám trời, giăng đặc mờ căm
*
Sóng căng neo chùng võng xuống
Thuyền xoay, trớn nước mấp mênh
Ào ạt tung bờ sóng cuộn
Buồn vui gì cũng lãng quên
*
Nỗi lo loang mờ tất cả
Mưa qua tối đất mù trời
Lất lay, oằn cong cây lá
Tan chiều, bức bối đường khơi
*
Tất bật, lăng xăng che đậy
Tròn căng bóng nhỏ trong mưa
Bận rộn sao còn ngúng nguẩy
Gió kìa, xô lệch hiên thưa...
XI/18
Ướm nhịp ngày đi
Em là chiếc lá nhỏ
Lung linh trăng đẫm sương
Khẻ khàng run trong gió
Nghiêng rơi, vương đầy vườn
*
Buông lơi điều có thể
Đắn đo giấu ngượng ngùng
Này em sao như thế
Điệu đàng bước, quay lưng...
*
Gió xoay tà áo cuộn
Mơ hoa ướm ngập tràn
Lẽ loi bờ trăng muộn
Theo chiều đưa mùa sang
*
Lặng lẽ nhịp ngày đi
Nỗi niềm nào ở lại
Treo ngang thời con gái
Một mùa trăng xuân thì
*
Em là chiếc lá nhỏ
Mơn man gió trượt qua
Vàng thu rơi đâu đó
Mơ hoài cánh rừng xa...
Lời dặn
“Ra về em có
dặn rằng
Nơi hơn người
kết, nơi bằng đợi em”
Lời ca cổ đẫm tình, để ngỏ
Bến hoàng hôn, ráng đỏ ngậm ngùi
Góc sông lạnh chiều trong, lộng
gió
Để người đi, lặng lẽ ngược xuôi
*
Cứ thắc thỏm, là ai có đợi
Năm tháng nào, chống chếnh chơi
vơi
Tiếng hát, như một lời nhắn gửi
Nặng trĩu lòng đâu đó buông lơi...
*
Lời ca cổ, nỗi niềm chan chứa
Chầm chậm trôi, qua mười bến sông
Trong suốt, những tháng năm lần
lựa
Sóng gió đời, nênh nổi long đong
*
Có thể có, những điều khập khiễng
Trái tim non, ngượng ngịu so đo
Đôi mắt khép hờ, thôi lúng liếng
Chợt quay ngang, đã trễ chuyến đò
*
Lời ca cổ, đẫm tình hoang dại
Lắng sâu trong từng tiếng thở dài
Nhịp thời gian vô tình vướng lại
Nuối tiếc chiều, cách một bờ vai...
Một góc tình gãy vụn trầm luân
Vẫn còn nguyên, óng biếc nét hồi
xuân
Em giơ tay với, tháng năm đi
buông thả
Vẫn bối rối, giật mình trước cơn
gió lạ
Mỗi chiều về, ngồi suy nghĩ mông
lung
Chợt hoàng hôn rơi một nỗi nhớ vô
cùng…
Hạnh phúc thì không thể mua bằng tiền
Hãy chỉ giùm tôi, hạnh phúc nào
thật sự không cần tiền
Trong vòng xoáy của cuộc đời, đêm
ngày tất bật
Có ai đó đã muộn màng đánh mất
Một hạnh phúc ngọt ngào, giản dị
đơn sơ
Rồi loay hoay đi tìm, trong tiếc
nuối vô bờ…
Lê Thanh Hùng
© Tác giả giữ bản quyền. Vui lòng ghi rõ nguồn Bông Tràm khi sử dụng lại nội dung này.
|
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét