- Trang chủ
- |
- Giới thiệu
- |
- Quy ước
- |
- Tác giả
- |
- Thư ngỏ
- |
- Lá thư Bông Tràm
Tác phẩm kỷ niệm 10 năm hoạt động của Bông Tràm, có sự góp mặt của 50 tác giả với trên 100 tác phẩm. Sách dày 312 trang, khổ 13 x 19 cm, giá 100.000 đồng.
THẦM THÌ VỚI CỬU LONG
Cứ hiền dịu nhé! Cửu Long
Ta đâu phải kẻ bạc lòng
cố hương
Ngày về thấm lệ trên sông
Dòng đời xin nhuộm xuống
dòng sử thi
Cứ nhè nhẹ mà trôi đi
Cứ chầm chậm với những gì
ngày xưa
Ngọt ngào như mỗi giọt
mưa
Khi rơi xuống hóa vần thơ
sông Tiền.
Ghé dùm ta một bến riêng
Vùng thương nhớ đó vợ
hiền hát ru
“Anh về học lấy chữ Nhu
Chín trăng em đợi, mười
thu em chờ…”
Ghé dùm ta một bến mơ
Ngày gian khó đó cánh cò
hóa thân
"Cánh cò lặn lội bờ
sông
Gánh gạo nuôi chồng,
tiếng khóc nỉ non…” *
Cứ là vậy nhé! Cửu Long
Cứ bao dung những tấm
lòng thương quê
Cứ bao dung những chuyến
về
Cho sông lắng đọng bốn bề
phù sa
Bốn bề cây trái bao la…
Ta cùng sông
Sông cùng ta
Thầm thì…!
QUA
TRƯỜNG CŨ NHỚ NGƯỜI XƯA
không còn trẻ để cùng hoa phượng vĩ
và cùng em trầm lặng dưới sân trường
mùa hạ thoáng ngậm ngùi trong ý nghĩ
dặm đường đời em có vẹn yêu thương?
và không trẻ để còn mơ mộng nữa
lá vu vơ màu hoa đỏ tim người
mùa hạ
khiến tâm hồn tôi mở cửa
đón em
về trong xa thẳm mù khơi
người cũ mù khơi, tình đầu xa thẳm
lòng theo mưa rơi mấy
giọt đầu mùa
qua trường cũ với một màu mây xám
kiếp phiêu bồng thương tiếc đoạn thơ xưa
không còn trẻ để làm thơ tình nữa
nghe lao đao cơm áo gọi tên mình
em áo lụa bây giờ còn áo lụa
cho ấm lòng hàn sĩ buổi lênh đênh
qua trường cũ chút tình xưa nghĩa cũ
cánh phượng hồng rơi nhớ nhớ, quên quên…
THẦM LẶNG VỚI EM XƯA
Có thể
em sẽ là tiểu muội
Của ta
trong nắng sớm mưa chiều
Có thể
em chỉ là hạt bụi
Mà tạo
thành sa mạc thương yêu.
Điều có
thể đã là dâu bể
Dòng
sông xưa lạc bến xa bờ
Trùng
khơi, em chẳng thành tri kỷ
Ta một
đời mang nặng gánh thơ.
Tình đã
như màu mây viễn phương
Bay tan
vào vô tận không trung
Em xưa,
đôi lúc làm thao thức
Phút
thầm yêu trong cõi mịt mùng.
Và nỗi
yêu thầm còn ai nữa
Câu thơ
ta viết có động lòng
Riêng
em ta gửi vào hơi thở
Đến trọn kiếp nầy em biết không?
TRÊN PHỐ CŨ NHỚ NGƯỜI XƯA
Người
thân cũ nay không còn thân nữa
Ta cô đơn trên phố chợ tưng bừng
Hồn du tử cũng không còn du tử
Chiều bâng khuâng nhìn trăm lối rộn ràng
Ừ, xuân mới có ngàn niềm vui mới
Hoa thêm tươi, người thêm tuổi-nên người
Riêng ta nhớ, nhớ người thương tứ xứ
Đang ở nơi đâu cuối đất cùng trời
Ta kiếp giang hồ ơi cố nhân
Tình buồn day dứt mãi tâm can
Chiều xuân ngơ ngẩn trăm màu áo
Để mấy vần thơ rớt vội vàng…
THẾ RỒI…
Thế rồi, có được niềm tin
Tôi mang nối lại tơ tình muôn nơi
Cảm thông bao chuyện cuộc đời
Ghét thương, thiện ác, buồn vui sá gì
Ngọt ngào năm tháng trôi đi
Qua miền tâm tưởng xanh rì ước mơ.
Thế rồi, biết đợi biết chờ
Tôi hân hoan đón bất ngờ người xưa
(Trắng trong như thuở nô đùa
Được, hơn, còn, mất, thắng thua chẳng màng)
Thế rồi bát ngát tình thân
Hồn như sống lại một lần tuổi thơ.
© Tác giả giữ bản quyền. Vui lòng ghi rõ nguồn Bông Tràm khi sử dụng lại nội dung này.
|
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét