- Trang chủ
- |
- Giới thiệu
- |
- Quy ước
- |
- Tác giả
- |
- Thư ngỏ
- |
- Lá thư Bông Tràm
Tác phẩm kỷ niệm 10 năm hoạt động của Bông Tràm, có sự góp mặt của 50 tác giả với trên 100 tác phẩm. Sách dày 312 trang, khổ 13 x 19 cm, giá 100.000 đồng.
Người đi qua mùa thu cũ
Lần theo cỏ rối tơ hoang lối cũ
Chợt đổ chiều nắng quái ngợp triền sông
Làn gió bấc ngang trời như ngưng tụ
Trong một nỗi buồn lưu cửu rêu phong
*
Đời đã đổi, sao mà chưa thành mới
Quẩn quanh rồi vẫn túi rỗng lòng không
Cháy bỏng niềm tin, tràn đầy khơi gợi
Một ngày mai người cũng sẽ mở lòng
*
Im ắng quá, mùa thu vàng quyến rũ
Khẩn khoản chiều vin đở bước liêu xiêu
Mây tứ xứ, một hôm nào quần tụ
Gió bấc lao xao, rộn cả màu chiều
*
Góc nắng lệch đường quen, ngày đã mỏi
Chiều chưa tàn, đêm chưa phải là đêm
Ai lặng lẽ bước một mình trơ trọi
Đưa ngày đi trên ngọn cỏ ngọt mềm
*
Tiếng con bìm bịp gọi triều nước lớn
Khắc khoải chiều trên bến nước mênh mông
Lấp lóa dòng trôi, rác rều lởn vởn
Gió lộng bến sông, nghe trĩu nặng lòng...
Hoa cúc vàng
Hôm nào em mặc áo
vàng
Để cho cúc nhà anh
nở
Hay là tại em mắc
cở
Nên mùa thu lặng lẽ
sang
Mây xám, giăng
ngang lưng trời
Bất chợt bừng lên,
nắng mới
Không biết, có ai
mong đợi
Mà thu đứng lại,
chơi vơi
Nắng đổ hiên thưa,
ngượng ngùng
Đôi bím tóc vàng
má đỏ
Bâng quơ trong chiều
quẩn gió
Mắt nhìn, đắm thằm
bao dung
Tiếng gì rơi trong
thinh không
Lấp láy bờ môi, nắng
đậu
Lời nào như còn ẩn
giấu
Treo chiều nắng
trãi mênh mông
Thôi em đừng mặc
áo vàng
Xóm em nhiều hoa
cúc lắm
Không chừng, tiếng
chim thấm đẫm
Đầy trời cúc nở
mênh mang…
Mưa đêm thu
Mây giăng, trời thu nín gió
Hạt mưa rơi, tan trong cỏ ngọt mềm
Em bất chợt, thật dịu êm
Quay ngang mái tóc, nhuộm đêm hẹn hò
Giữ
giùm anh em nhé!
Đêm nắc nõm
Một vòng tay bổi hổi
Gió nguyên sơ
Lồng lộng
Phía chân đồi
Như vỡ vụn
Khoảnh không gian mờ tối
Một góc đời
Em cất giữ giùm tôi ...
Bên
đầm sen
Giọt sương tan xoay tròn trên lá
Sen trong đầm bát ngát hương trăng
Màng nhện mỏng đong đưa tụ bạ
Giọt sương rơi, cuốn quýt lăng xăng
*
Con chim đêm vội vàng vỗ cánh
Em nhìn trăng, ngơ ngẩn nỗi niềm
Lồng lộng gió trời nghiêm sắc lạnh
Treo nỗi buồn se thắt con tim
*
Sao đong chừng ngày tháng hao vơi
Rưng rức đóng lại thời quá vãng
Còn đâu nữa mắt xanh kiêu mạn
Nghìn trùng thôi ấm lạnh lẽ đời
*
Trăng lóng lánh, hơi sương vực dậy
Cánh hoa sen, e ấp khép hờ
Gió thốc nổi, dỗi hờn đưa đẩy
Mặt đầm loang sóng gợn vu vơ
*
Giăng mắc lưới tình trong vẫn vậy
Nhà ven đầm, buốt lạnh hương sen
Trăng chếch bóng, giả vờ đâu thấy
Đằng kia đang mờ tỏ ánh đèn...
Khi trưởng thành, ta có thể tự cười chính
mình
Trọn
vẹn một góc nhìn, trong chiều kích nhân sinh
Thời
gian trôi qua, niềm kiêu hãnh chỉ còn là tuổi tác
Và
nguyên đó, một cái nhìn kiêu bạc
Biết
bao nhiêu điều theo năm tháng đã chìm trôi
Chỉ
còn lại một mình ta, sau cuộc đôi hồi …
Có phải mọi sự vật đều xuất phát từ tâm
Trong
khi hoa nở, hoa tàn theo quy luật
Quá
trình hoàn hảo nào không có phân khúc sai lầm
Theo
nhịp thời gian vọng đổ âm âm
Hoa
rụng rơi rồi
Nụ mới
sẽ xanh cành…
Lê Thanh Hùng
© Tác giả giữ bản quyền. Vui lòng ghi rõ nguồn Bông Tràm khi sử dụng lại nội dung này.
|
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét