ĐÊM VẮNG NGỌT NGÀO
Một đêm vắng nghe chênh chao tiếng sóng
từ âm thầm nghe khoan nhặt dần thoi
mùa xuân chín đang rụng miền xưa cũ
thoáng hương khuya nghe biển nhớ trở mình.
Một đêm vắng nghe thì thào khao khát
lá non tơ đang trở giấc đan mùa
sương lóng lánh mang hình người xa lắm
dệt vào đêm xuân thổn thức cựa mình.
Một đêm vắng mùa em thao thiết nhớ
bao ngọt ngào tung ấm những vì sao
bao thương nhớ rây lên từng ngọn cỏ
đêm vắng ơi! sao vắng đến ngọt ngào?
KHÔNG LÀ
Xuân chưa cạn
Lòng dần vơi
Tâm sự
Đêm dài thêm
Vui ngắn lại theo ngày.
Hoa xoan rơi trên đường vào cửa lớp
Lá bàng xòe khoe gió động nền hoa.
Em chạm vào tôi
Mùa xuân hé nụ
Tháng giêng tròn, nỗi nhớ rụng tròn vo.
Nền trời xanh cao vời theo khát vọng
Cánh diều mơ tuổi nhỏ dậy lưng trời.
Không là mây
Nghe chiều về bãng lãng
Cuối nẻo lòng ngập lối trắng tinh khôi.
Không là hoa xuân đi rồi trọi cánh
Không là gió lùa Nàng Bân mỗi độ
Không là tình để em đến rồi đi
Là cây thôi
Gốc me già tư lự
Trái đu cành chua ngọt với nhân gian.
NGHẸN LÒNG
Chiều nay trên bục giảng
Có đứa hỏi thầy ơi !
"Làm sao là thương mẹ ?”
Nghe nhịp tim rụng rời
Tối về đang ngon giấc
Bỗng tiếng hét nhà bên
"Bà làm gì như thế !?”
Thấy sự đời chênh vênh
Đêm trở mình thao thức
Nghe tiếng động ngoài hiên
Con dơi vàng cõng mẹ
Nhói cõi lòng không yên
Ngoài trời đêm gió thổi
Nghe xao xác heo may
Mẹ ở quê trở bệnh
Mình là ai thế này ?
KIM SƠN GIANG (tác giả giữ bản quyền)
_________________________________________
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét