NGẪU HỨNG SÔNG QUÊ
Biết bao
lần nghe dòng sông hát
Bài hát
từ lúc mới chào đời
Cả tuổi
thơ tràn đầy hạnh phúc
Nơi bắt
nguồn thương nhớ sông ơi!
Sông với
tôi bạn tình tri kỷ
Lúc buồn
vui khuây khỏa bên nhau
Khi giận
hờn thơ trôi lặng lẽ
Cả dòng sông
nhuộm tím một màu
Lúa xanh
mướt đôi bờ bát ngát
Lòng người
có lúc giống lòng sông
Những hạt
phù sa theo con nước
Cũng nặng
tình quê với cánh đồng
Mùa xuân
qua mơ về đất mẹ
Thổn thức
trong lòng kẻ tha hương
Đêm lạnh
dóng tai nghe sông hát
Bến sông
xưa nơi hẹn nhớ thương
Sông
Chanh Dương sao mà da diết
Ngày tôi
đi tuổi mới hai ba
Bóng tôi
in bóng dòng sông ấy
Ngày trở
về đầm ấm thiết tha
Nhớ bát
canh cua đồng thơm mát
Một chiều
thu tiếng sáo ngân nga
Sông dạy
tôi làm người hào phóng
Để tâm hồn
thi sĩ bay xa
Ngẫu hứng
gửi về miền thương nhớ
Lời ru xưa
của mẹ của cha
Ở nơi ấy
có dòng sông hát
Chảy ngọt
ngào theo khúc dân ca
VỀ THĂM TRƯỜNG CŨ
(Kính tặng trường THPT Cộng Hiền-
Vĩnh Bảo)
Ngôi trường cũ ta về
Ngày xưa ơi nhớ lại
Kỷ niệm còn đọng mãi
Chỉ thời gian bước đi
Ngôi trường cũ mình đây
Khang trang đến là lạ
Hỏi cỏ cây, hoa lá
Mái ngói xưa giờ đâu?
Lặng đứng lâu thật lâu
Bạn bè còn mấy đứa?
Thầy cô không còn nữa
Đâu biết mình là ai!
Kỷ niệm ngày chia tay
Đong đầy thêm nỗi nhớ
Tặng nhau gói quà nhỏ
Không dám mở ra xem
Sân trường nắng ngập tràn
Tiếng ve kêu rộn rã
Ngẩn ngơ nghe chim hót
Người về thương nhớ thương.
GIÊNG
HAI
Giêng
hai thong thả em ơi
Sương đêm rét cóng rối bời nôn nao
Giêng hai đằng đẵng hanh hao
Mây che phủ kín xôn xao xuân về
Giêng hai mưa bụi trời quê
Em đi hái lộc chiều về gặp anh
Giêng hai đôi mắt long lanh
Sắc xuân mê mải dỗ dành câu thơ
Giêng hai ươm những giấc mơ
Giọt đầy trong tiếng ầu ơ ngân dài
Giêng hai tiễn bước chân ai
Ra canh giữ biển nơi ngoài đảo xa
Giêng hai rạo rực trong ta
Nghe xuân thổn thức mặn mà hương quê
NGUYỄN VĨNH BẢO
___________________
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét