Trong đây nghe gió gọi về
Mưa phùn Hà Nội kéo lê thê ngày
Lạnh từng ngọn cỏ khóm cây
Lạnh chui vào mộng, lạnh vây bến tình
Gởi em hạt nắng vàng xinh
Bấy lâu dành dụm để dành cho em
Nhận đi em, nắng sẽ lên
Hạt tình là hạt nắng xinh đó mà!
Sài Gòn thành phố phồn hoa
Vẫn anh trầm mặc những tà huy bay
Mưa phùn lay động hồn nầy
Mai sau cát bụi… xin vay chút tình ?
Phận đời dù có lênh đênh
Vẫn mơ Hà Nội đậm vành môi hôn
Nhuốm lên chút lửa vào hồn
Nghe như ráo được nỗi buồn trăm năm
Cuối mùa Hà Nội mưa lâu
Dẫu cho tăm cá biết đâu tương phùng
Em ơi, hạt nắng Sài Gòn
Có thay được bóng hoàng hôn cuối trời ?
MẮT TÌNH
Bây giờ có lẽ ta buồn
Em xa ngàn dặm lệ tuôn tuổi chiều
Một bờ trải mộng bến yêu
Một con đường đẫm sương chiều Việt Nam
Dấu chân em rớt bên đàng
Tuy Hòa dường cũng võ vàng phố xưa
Em qua Thủ Đức chiều mưa
Nghiêng bờ vai nhỏ kịp vừa tuổi hoa
Nha Trang biển lộng mù sa
Bóng em áng cả bóng tà huy bay
Nỗi lòng ta, em đâu hay
Vẫn xanh núi Nhạn vẫn cay mắt tình
Sài Gòn nhìn nắng lung linh
Ta mơ gối mộng trải tình Đại Nam
Hóa ra thì mộng đã tàn
Ta đành ém chặt hai hàng lệ sa
Ém đi đầu ấp phù hoa
Với ta chừ vẫn…vẫn là trăm năm
Em về bên ấy Houston
Có nghe cơn gió dỗi hờn đuổi theo ?
Bên đây nắng sớm mưa chiều
Cứ dao động mãi bao điều chưa nguôi
Lá vèo, chiếc lá bay thôi
Dư âm còn đọng một đời cội cây
Em đi nhuộm sắc thu gầy
Mắt tình chừ cũng hong đầy khói sương
MƯA PLEIKU
Đưa tay che nắng Sài Gòn
Bỗng dưng nhớ quá đồi non sương mù
Những chiều dạo phố Pleiku
Con đường Hoàng Diệu dập dìu giai nhân
Em Pleiku lạc hồng trần
Mấy mươi năm chẳng một lần về thăm
Con đường phố núi quanh năm
Sương mù kín phủ gọi thầm đợi nhau
Trời buồn phố núi mưa mau
Lối về Diệp Kính nghe nhàu tâm tư
Rải tình giữa phố mưa rơi
Mang bao thao thức về nơi tiền đồn
Mai về biết có còn không
Hay là nến thắp giữa lòng phố khuya
Sai Gòn dưới nắng liêu xiêu
Nhớ sao nhớ quá những chiều Pleiku
Qua rồi cái tuổi xuân đi
Còn đây một nỗi sầu bi nhớ người
Bơ vơ nắng lạc hướng đời
Sài Gòn với những đầy vơi ngậm ngùi
Thèm ơi cái rét núi đồi
Thèm cơn mưa xối nổi trôi đêm ngày
Mưa dai dẳng như cơn say
Mưa không bặm trợn mà lay lắt tình
Ướp lòng khu phố gia binh
Để nghe thỏ thẻ lời em nhuộm sầu
Mưa nào nhỏ giọt tình đau
Mưa nào dập được hỏa châu bom rền
Thôi thì phận đã lênh đênh
Đành treo số mệnh lên cành thông reo
Mấy mươi năm, nghĩ cũng nhiều
Mà in như thể mới chiều hôm qua
Nắng Sài Gòn - nắng phồn hoa
Vẫn nghe thấm lạnh mưa qua hồn mình
Mưa Pleiku - mưa hiển
linh
Làm sao quên được giọt tình Pleiku!
TUYỀN LINH
_____________
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét