Đừng
thả rông ánh mắt
Em
ơi - đời đảo điên
Sẽ
có người đánh cắp
Lòng
anh phải ngả nghiêng.
Chỉ
thả rông tiếng cười
Khi
nhìn nhau-bối rối
Đủ
nhớ để chia phôi
Dù
anh không hề nói.
Đừng
thả rông vòng tay
Luôn
nồng nàn ấm áp
Anh
chỉ sợ một ngày
Em
mất dần cảm giác.
Chỉ
thả rông nỗi nhớ
Khi
mình phải xa nhau
Trong
một ngày đầy gió
Mới
hiểu hết niềm đau.
Đừng
thả rông làn tóc
Có
người dỏi theo mây
Để
hương tình xao động
Làm
bao kẻ ngất ngây.
Chỉ
thả rông cơn buồn
Anh
trải lòng san sẻ
Cô
đơn sẽ không còn
Trong
trái tim nhỏ bé.
Và
em đừng giận dỗi
Ho
anh được thì thầm
Chỉ
thả rông hạt cúc
Khi
em nằm bên anh.
LÃNG ĐÃNG HEO MAY
Sài Gòn nào có mùa thu đâu em
Tháng
chín chỉ lay phay gió heo may vừa chớm
Thả
trên tàng lá me non biêng biếc xanh buổi sớm
Cũng
đủ làm lao xao khúc hát giao mùa.
Em
xuân thì - thuở ấy đẹp tựa nắng trưa
Vàng
óng ả trải trên bờ vai thon nhỏ
Quay
theo vòng bánh xe nhẩn nha thương nhớ
Ngày
khai trường tìm đã vắng một người quen.
Chỉ
trơ lại góc phố xưa ngơ ngác - chiếc cột đèn
Không
biết ai còn nhớ con đường mang tên cũ
Và
hơn thế có một cái tên trường nữ
Gia
Long một thời tìm đâu áo em bay.
Đời
trôi theo vòng xe đạp vẫn quay vẫn quay
Bầy
chim sẻ ngày nào chắc đã bay đi mất
Nhành
phong lan mướt xanh trên cây dầu cao ngất
Đã
tàn chưa khi năm tháng đã xa mù.
Con
phố nầy xưa em đã từng đi qua
Buổi
sáng mù sương manh nha những ngày trốn học
Chỉ
còn lại gốc bàng già nghẹn ngào đứng khóc
Dưới
chân em xao xác chiếc lá đỏ cuối mùa.
Tôi
cũng đã từng đợi em dưới những cơn mưa
Tìm
đôi mắt tình nhân một thời giờ xa lắc
Thì
ra chia ly bao giờ cũng làm tim ta đau ngất
Nên
Sài Gòn nào có mùa thu để ta đợi ta chờ.
CHẢI TÌNH TRÊN SÓNG
Em
thả một nhánh đời
Xuống
dòng sông định mệnh
Anh
thả cuộc tình rơi
Mất
bao năm khổ luyện.
Đôi
bờ xanh bóng núi
Đem
theo một trời buồn
Lay
phay bờ tóc rối
Ngậm
ngùi trong khói sương.
Mây
hoàng hôn trên biển
Tím
mặt trời khơi xa
Cầu
vồng treo miên viễn
Nở
trái tình bao la.
Bài
thơ tình anh viết
Đã
hóa thành mây bay
Lòng
muôn ngàn chỉ rối
Lạc
loài trên bàn tay.
Nhớ
đôi mắt mênh mông
Trên
trang bìa Tuổi Ngọc
Ngậm
một đóa hoa hồng
Gió
lùa thơm hương tóc.
Ngày
em xa mất bóng
Biển
trở màu hoang vu
Anh
chải lòng trên sóng
Cho
tình thành thiên thu.
NGUYỄN AN BÌNH
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét