THU RƠI
Anh hỏi mùa thu đến hay chưa
Khi chiều bàng bạc từng phiến dừa
Rặng trúc lao xao sao tình tứ
Lúc ngọn phong thu man mác đưa
Em nhớ tiết thu của năm xưa
Đưa tay nhặt chiếc lá vàng thưa
Xót xa khi cây tàn lá úa
Khiến lòng thi nhân như tiễn đưa
Hôm nay cũng đón mùa thu sang
Chợt rơi chợt rớt chút sắc vàng
Nghẹn ngào tay đan vần thơ cũ
Hồn buồn lơ đễnh chút hoang mang
Người hỡi mùa thu đã cách xa
Người từ độ ấy cũng đi qua
Mỗi độ thu về sao lạnh giá
Nhặt lá ven đường chỉ riêng ta.
MÙA KHAI GIẢNG
Vẫn biết mùa thu về vương nắng
Tóc mây cài
gió nói gì với em
Năm học mới chân trời hồng tuổi trẻ
Bầu trời thu dịu nhẹ áng mây trời
Cánh cò
Cánh vạc
Én... bay ơi!
Muốn nhắn cùng em người trò nhỏ
Mùa thu về hương hoa bay trước gió
Tiếng trống trường rộn rã bước chân quen...
MÙA THU CHO EM
Có cơn mưa ngang qua
Rắc từng hạt tí tách
Mưa đọng trên khóe mắt
Khuôn mặt nhiều bé thơ
Nắng ngỗ nghĩnh vàng mơ
Nhấp nháy trên lá cỏ
Nụ cười thiên thần nhỏ
Xinh xắn thật dễ thương
Từng khung cảnh con đường
Trời thu xanh lãng đãng
Áng mây trôi phiêu lãng
Bồng bềnh chuyến rong chơi.
Chiếc lá vàng đang rơi
Cho lòng ai xao động
Mùa thu nhiều ước vọng
Chim chuyền cành hót ca
Cúc vàng đã nở hoa
Đón chào năm học mới
Nắng mưa hòa dịu vợi
Nâng bước chân nhẹ nhàng.
HOẠ CẢNH THU
Muốn chiêm phong cảnh tình thu
Thấy ngàn mảnh vá bầu trời sắp đông
Ai mang một phút tang bồng
Vấn vương tơ sợi tôi - người đa đoan
Tìm đâu nét thắm hường nhan
Người từng ước mộng xuân thì lý lơi
Người ơi chớ như chim trời
Để tôi chắn gió mây ngàn thôi bay...
Uyên Khuê
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét