NHỚ
RƯỢU BÀ ĐEN
Lên Tây
Ninh bạn đãi bằng thứ rượu
Giọt
trong veo mang thương hiệu Bà Đen.
Rót nổi
cườm mà dễ uống lắm nghen,
Nghe
ngót bờ môi tê tê đầu lưỡi,
Cứ thơm
lừng như hương lúa mạ non.
Chỉ vài
ly thôi mặt đỏ như son,
Như con
gái độ tuổi thì đang dậy,
Lời chân
quê bỗng hoá thành bóng bẩy,
Nắng vô
tư rạo rực cả tâm hồn.
Thấy
cuộc đời mới đáng quý yêu hơn?...
Lâu lắm
rồi mới lại về quê Nẫu
Tháp
cổ rêu mờ tím cả hoàng hôn,
Ngắm Bến
My Lăng nâng ly Bàu Đá,
Bỗng cồn
cào nhớ thứ rượu Bà Đen!
Bình
Định, 06.07.2019
THÁNG
BẢY VỀ...
Tháng
bảy về thương lắm những giọt ngâu,
Chẳng ô
che nên ướt sũng mái đầu.
Khu nội
trú nắm tay nhau chạy vội,
Hổn hển
cười sao anh cứ ngây ngô?
Tháng
bảy về chợt nhớ quán Bà Ô,
Ngọt lịm
tô don thua gì ngoài phố.
Nhìn em
ăn thấy ngon lành ngồ ngộ,
Bánh
tráng thơm anh cụp cắt giòn giòn.
Tháng
bảy về môi em đỏ như son,
Như sắc
phượng sân trường đang chín tới.
Đôi mắt
đen nghe xôn xao vời vợi,
Xốn xang
lòng luôn ray rứt không thôi?
Tháng
bảy về tim rớm máu mồ côi.
Rượu
người ta ba mẹ đã nhận rồi.
Đêm thổn
thức trăng Sông Trà sớm khuyết,
Nổi dập
dềnh con nước nghẹn trôi xuôi.
Tháng
bảy về bè bạn họp đông vui,
Mái
trường xưa thăm lại chút bùi ngùi.
Nơi chốn
xa người yêu ơi có biết,
Thương
cánh bèo mải miết dạt về đâu?
Tháng
bảy về có rớt những giọt ngâu,
Vẫn phải
mang ô cho khỏi ướt đầu.
Mình đâu
phải là Ngưu Lang, Chức Nữ.
Vẫn nặng
lòng dầu chẳng được gần nhau?
Bình
Định, 20.07.2019
BÀU RƯỢU
Lâu lắm
rồi mới về thăm Lương Lộc
Làng nhỏ
nghèo có Bàu Rượu nằm bên.
Nơi một
thời tôi cũng đã lớn lên,
Bằng hạt
gạo Ba Triêng còng lưng bóng mẹ.
Mấy mươi
năm cứ nhớ hoài đàn sẻ,
Líu ríu
bờ tre râm mát trưa hè.
Nước Bàu
đầy gờn gợn áng mây che,
Chiếc
sõng nhỏ dập dềnh tay lưới rải...
Chiều
mưa dông nước mương xa dồn lại,
Cả trăm
đàn nhộn nhạo chép, rô, trê
Vó ven
bờ kéo nặng thấy mà mê.
Í ới gọi
nhau rộn vang, hối hả.
Những
đêm trăng mặt Bàu huyền ảo lạ,
Nước rực
vàng cứ ngỡ ánh trăng tan.
Nắm tay
nhau cứ bẽn lẽn, sẽ sàng,
Em còn
nhỏ sợ người ta ăn hiếp.
Giặc
tràn về lời thương chưa ngỏ kịp,
Máu em
loang đỏ thẫm cả mặt Bàu.
Em ra đi
tuổi sắp tròn mười sáu,
Vết
thương đời nhức nhối trái tim đau!
Lâu lắm
rồi về Lương Lộc thăm nhau,
Bên nấm
mồ em vạt cỏ úa nhàu.
Không mộ
chí, vài chân hương đã bạc,
Đắng cả
lòng dẫu chưa nghĩa trầu cau?
Trên
đường làng lạ lẫm rảo bước mau,
Chẳng
gặp bờ tre đâu thấy mặt Bàu.
Nhìn
vũng nước đen mấy con vịt lội,
Bỗng
bàng hoàng Bàu Rượu lấp từ lâu?
Bình
Định, 29.07.2019
Vũ Hùng
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét