MIỀN NHỚ
Những ngày hò hẹn đón đưa
Cho dài nỗi nhớ... cho thừa đợi trông
Bay bay tà áo bên sông
Gió đưa sóng cỏ, bóng hồng phiêu phiêu
Trời xanh bay bổng cánh diều
Bóng em thấp thoáng... cho chiều tỉnh say
Thơ tình tôi thả gió bay
Để bên ấy biết bên này... tình si...
Đò qua chở dáng xuân thì
Để cho bến nhớ tương tri nước nguồn
Em tôi cười nói luôn luôn
Chuyện vui đến cả chuyện buồn... cũng duyên
Nhẹ nhàng giọng nói ngoan hiền
Buồn vui kể chuyện hồn nhiên bên người
Áo dài khoe dáng xinh tươi
Cười chưa hết nụ... nụ cười trinh non
Má hồng như thể tô son
Mặt hoa, da phấn, tươi giòn đôi mươi
Nụ hôn rơi giữa nụ cười
Hương tình ngọt lịm cho người vấn vương
Thơm mùi tóc Dạ Lan Hương
Môi hoa tươi sắc Cát Tường đỏ au
Hẹn thề trọn kiếp mai sau
Dẫu thêm kiếp nữa... với nhau vĩnh hằng...
***
Tôi về miền nhớ bâng khuâng
Vòng tay còn ấm hương xuân nồng nàn
Tôi về tìm giọt mưa tan
Trên môi thơm Ký - Ức - Vàng ngày xưa
Tiễn em chiều ấy... chiều mưa
Mùa Thu chợt tím... buồn vừa chợt sang
Trời mưa mà nắng chang chang
Cho khô nỗi nhớ... cho tràn nỗi đau
Đố ai tát cạn mạch sầu
Đoạn trường chín khúc ruột đau còn gì?
Tương phùng là để biệt ly
Hợp tan, tan hợp... có chi buồn hoài?
Giường đôi, gối chiếc chờ ai
Mà nghe tiếng gió thở dài tiếc thương
Hương tình vương vấn chiếu giường
Thương thân em bậu pha phương phiêu bồng
Em làm Con Chốt sang sông
Đã đi, đi mãi... đợi trông làm gì?
Tôi làm hoa tím Lưu Ly
Thủy chung vẫn nhớ người đi qua cầu
Em giờ khuất nẻo biển dâu
Để cho sóng vỗ làm đau mặt ghềnh
Cầu cong nỗi nhớ hai bên
Hoa trôi nước chảy, lênh đênh phận bèo
“Vắn
tay với chẵng tới kèo
Cha mẹ
anh nghèo... cưới chẵng được em...”
MÂY TRẮNG
“Trăm
năm, nước chảy đá mòn
Dẫu xa
muôn dặm... dạ còn nhớ quê”...
Lời ru qua mấy sơn khê
Gọi người viễn xứ trông về Cố Hương
Đêm nay có Kẻ ly hương
Mơ về làng cũ... cuối đường nhân gian...
Bốn mùa Thu Cúc, Xuân Lan
Bằng Lăng Hè đến... hoa Soan Đông về
Bốn mùa hương sắc si mê
Màu hoa luyến nhớ, màu quê say lòng
Vườn xưa... hoa Giấy đỏ hồng
Chen màu tươi thắm cùng bông Lồng Đèn
Đỏ tươi bên giậu Loa Kèn
Hương quê quyện với hương Sen giữa mùa...
Chiều quê rơi giọt chuông chùa
Heo May thổi nhẹ gọi mùa Thu qua
Em còn gánh lúa đường xa
Đồng chiều mây trắng, ngân nga sáo diều
Ngày qua tàn bóng nắng chiều
Trăng - Em mười sáu, dáng kiều ngây thơ
Thềm rêu đọng ánh trăng mơ
Gió lay cành Trúc mờ mờ, xa xa
Tri Âm đối ẩm trăng tà
Hàng Cau ngả bóng la đà nhẹ êm
Tiếng gà giục gáy cuối đêm
Sao Hôm đứng đợi bên thềm thủy chung...
***
Hoàng hôn ký ức mịt mùng
Có người thắp đuốc nhớ nhung bốn mùa
Qua sông bỏ chuyến đò đưa
Người đi giã biệt tiễn đưa dùng dằng
Bây giờ... trăn trở trở trăn
Người còn gánh nặng, nhọc nhằn xứ xa
Ngày mong, tháng nhớ dần qua
Người còn lận đận, bôn ba phương nào
Bây giờ... bầu bạn trăng sao
Cố quên bóng nắng hanh hao cuối đời
Tôi - Quê, cách biệt đôi nơi
Nhớ ai, ai nhớ một thời trẻ trai
Lá vàng hay lá Thu phai
Tiếng rơi ray rứt hiên ngoài buồn tênh
Nhìn trời, mây trắng bồng bềnh
“Bạch vân thiên tải...” chông chênh phận mình
Nửa khuya rơi một cánh Quỳnh
Đèn chong lay lắt, bóng hình biển dâu
Hương Quỳnh bay mãi về đâu
Tắc Kè kêu động canh thâu đoạn trường
Mười năm, viễn xứ tha phương
Đêm mơ Cố Quận... nhớ thương ngập lòng...
HƯƠNG SẮC
Em sang... sương sớm vừa tan
Nắng hồng vừa đến, mơn man gió đồng
Em qua lối cỏ bến sông
Nắng hanh ửng chín má hồng... hồng tươi
Chúng mình chung bước rong chơi
Cầu Trời ta mãi trong đời sánh đôi
Nón nghiêng, tóc lệch đường ngôi
Tuổi hoa mười tám, bồi hồi xuyến xao
Làn môi, sóng mắt gửi trao
Chao nghiêng hoa thắm, nghiêng chao cánh diều
Đôi ta lạc giữa vườn yêu
Gió qua kẽ lá, tiếng chiều nhẹ êm
Gió đùa cong sợi tóc mềm
Giọt buồn rơi nhẹ, ướt mèm đôi mi
Bồi hồi ngây ngất tình si
Hoa thơm hay tuổi xuân thì tỏa hương
Những chiều Hoa Bưởi trắng vườn
Hương thầm con gái thân thương sững sờ
Những đêm mộng lẫn với mơ
Trăng tròn, trăng khuyết, trăng mờ... trăng
rơi
Trăng nằm sóng soải lả lơi
Cho đêm huyền hoặc, chơi vơi canh dài
“Tóc
mai sợi vắn, sợi dài...”
Sợi rơi trên gối... sợi cài áo anh
Trao tôi câu nói ngọt lành
Trao tôi đôi mắt long lanh biết cười...
***
Cuộc tình xa khuất trùng khơi
Làm sao tìm lại một thời xuân xanh
Một thời quấn quít Em - Anh
Những ngày hò hẹn, dỗ dành, đón đưa
Những ngày thuở ấy nhiều mưa
Trời mưa bong bóng... em chưa muốn về
Làm duyên nghiêng mái tóc thề
Môi trên môi... lại bộn bề nụ hôn...
Bây giờ nhung nhớ mỏi mòn
Bây giờ ký ức vẫn còn vẹn nguyên
Dang tay ôm lấy muộn phiền
Nắng nghiêng bóng xế, sầu nghiêng bóng chiều
Tìm đâu hương sắc người yêu
Con đường Tình Sử tiêu điều, thâm u
Em đi bỏ lại Mùa Thu
Cho đau nỗi nhớ Vọng Phu cỗi già
Nam Ai tiễn biệt tình xa
Vầng trăng viễn xứ, quan hà hắt hiu...
Chiều nay... mây trắng bay nhiều
Em sang... vẫn dáng yêu kiều, bước êm
Chiều nay nắng muộn rơi thềm
Ngâm câu thơ cũ... ru em ngủ muồi
“Có
chồng... chẵng lẽ đi xuôi?
Ghé vô
thăm bậu... cho nguôi tấm lòng...”
Nha Trang, tháng 6. 2020
Lê Kim Thượng
____________________________________________
“...”
Ca Dao
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét