- Trang chủ
- |
- Giới thiệu
- |
- Quy ước
- |
- Tác giả
- |
- Thư ngỏ
- |
- Lá thư Bông Tràm
Tác phẩm kỷ niệm 10 năm hoạt động của Bông Tràm, có sự góp mặt của 50 tác giả với trên 100 tác phẩm. Sách dày 312 trang, khổ 13 x 19 cm, giá 100.000 đồng.
![]() |
Ảnh PVHN |
Con cò rũ áo trắng đắp dòng sông trôi
Con cò từ giã chân trời đơn côi
Linh hồn đi không
Linh hồn mênh mông
Chân đạp đất đến ngày mỏi mòn, đất đậy ấp cơn mơ
Đôi mắt lớn ròng đi về ngược xuôi mái chèo ngả ngửa
Đâu có đón, chẳng bận đưa
Về rồi bao sợi tơ thưa trời hư vô
Ngọn cúc trắng quấn khói lam
Đời bụi cát thảy vào đồi xa xưa
Thân cây khóc chiếc lá xanh
Mong manh những góc quẩn quanh biệt từ
Kinh qua những nỗi thực mê
Xin buông chiếc bóng tái tê rướm mùa
7/8/2020
Thư gửi nội 3
(Sài Gòn, 21g
7/8/2020)
Con đã đi xa nội những ngày khóc sồng đôi mắt
Núp trong căn nhà trọ móp méo hết tâm can
Nay lại không được về vì đại dịch tâm lan
Nỗi nhung nhớ chạm bàng hoàng đáy trổ
Nội ơi con đã lặng chìm giữa phố xá, người xa
Nay cách ly thêm vực người không tiếng nói
Đã quen trở về hờn dỗi
Hỏi đèn đêm về những cằn cỗi góc lòng
Ngày mai đây giọt nắng sớm thêm hồng
Những trằn trọc, lo toan sẽ trở về không vết
Mọi người sẽ nói cười chi chếch
Con sẽ lại được về ôm hôn tóc nội phơ
Đợi con nhé ngày chậm bạc vôi
Chờ con nhé những đêm côi ôm ấp
Nhớ nội tràn ngập thời gian nhưng con đang cùng đồng bào đánh giặc
Nối tiếp máu hồng mà bước nội đã đi
Rồi con về sau những nỗi lang di
Để giữ ghì chân phương
Nằm trườn trong mắt nội say .
7/8/2020
Tuổi thơ tìm về
Chúng mình đã đánh rơi tuổi thơ nào dưới những ngọn rạ vừa gục đầu
Mình bỏ xót điều chi trong ánh trăng vằng vặc tuổi chưa kịp tròn
Ai xách lồng đèn thắp sáng đoạn đê đi qua con ếch nhái đua nhau hát
Có tôi đã từng ru những nụ cười dưới ngọn đèn cầy tan
Những chiếc lon treo bằng dây tung tăng mắt rơi đầy sao sáng
Chuyện rơm rả bên đường làng, bụi tre già hỏi han lại bạn tôi xưa
Vừa nhắm mắt tôi chạm thấy những bàn tay nối vòng tay
Sợi rơm bạn thắt tặng tôi chiếc nón
Cái bánh chia những phần ngón tay mà ngọt lịm cả tuổi về
Từng bước chân nhỏ
đi vào đáy mơ
Có ai đó gọi tôi về bên gốc cây xưa
Căn nhà chòi có còn núp lại đời qua nhiều giông bão
Bạn tôi giờ ở nhiều nơi xa xứ
Biết có về kịp ánh trăng thu?
13/8/2020
Tiếng kèn harmonica
Tiếng harmonica vang lên bên bờ sông
Anh cất tiếng của gió
Anh ru những điều đâu rõ
Bện những sợi tơ mùa
Hát mãi khúc giao duyên
Những nốt nhạc trầm bổng du dương bóng chiều ngả rạp
Con đường dài hun hút
Em cất quả trứng đâu biết có bức thư anh viết từ lúc nào
Tiếng harmonica nhỉ nhàu qua sương
Anh tặng em chiếc kèn và không thổi nữa những bài ca dịu vợi
Một lần kèn rơi vào quả trứng
Em tìm thấy anh trong những dòng thư tay đầy niềm yêu thương
Harmonica có chờ đợi bên sông
Anh đã về đâu trong mênh mông?
Em thổi những tiếng kèn
Lạc nhịp
Harmonica ơi, cánh chim trời nào cắp đi
Từng nhịp in trong dở dang
Người đi bán máu
Gặp nhau ở dãy hành lang hiu hắt
Những đôi mắt nhuốm nỗi buồn của hoàng hôn dệt sáng
Những gương mặt phạt phờ
Đặt ngồi cạnh nhau
Những dòng chữ xanh và những dòng máu đỏ
Chảy vào máy, trả vào người những giọt lạnh buốt da
Lặng lẽ băng ca hai tiếng
Gom gọn muộn phiền trong những cánh phiêu linh
Từ tuổi đôi mươi đến mái đầu đã chớm bạc
Vết nhăn nheo đeo bám vai nhọc nhằn
Còn những điều đỏ hơn cả máu
Có những tột cùng mà giọt nước cũng chỉ chảy ròng
Không kịp phân bua
Bước ra với dấu chân xiêu
Về lầm lũi
Tìm phơi điêu tàn
Tuyết Lan
© Tác giả giữ bản quyền. Vui lòng ghi rõ nguồn Bông Tràm khi sử dụng lại nội dung này.
|
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét